Cô đứng hình nhìn cảnh tượng trước mặt, chẳng nhẽ tụi nhỏ bây giờ đều mạnh bạo như vậy sao.
Thấy nhân viên y tế đứng đó Giản Lê vùng vẫy mà thoát khỏi tay của Hoài Thanh, Hoài Thanh cũng không đùa cậu nữa mà thả lỏng tay cho cậu thoát ra.
Cô giả vờ ho nhẹ cái rồi coi như không có việc gì hỏi hai người :" em đi lại được không."
Giản Lê ậm ừ trả lời rồi mau chóng rời đi, tại Hoài Thanh mà cậu bị hiểu nhầm nên mặt cậu đỏ chót chỉ mong cô đừng nói với ai là được.
Cô nhìn bóng dáng có phần chột dạ kia liền đoán suy nghĩ của mình là đúng, không ngờ lại là quan hệ như vậy.
Cơ mà cũng bạo quá rồi đi, đây là phòng y tế nên cũng có người qua lại.
Cô quay qua nhìn thấy học sinh vừa ép bạn học kia vào tường vẫn chưa rời đi cảm thấy có chút quen.
Cô quay ra hỏi Hoài Thanh :" sao em còn chưa đi ?".
Hoài Thanh không trả lời cô ngay mà đến cạnh chiếc giường Giản Lê vừa ngồi chậm dãi nằm xuống, khi này hắn mới trả lời câu hỏi của cô :" em mệt ạ ".
"..."
"..."
Nhìn kiểu gì cũng biết là đang nói dối, khi cô định quát Hoài Thanh mau trở về lớp học thì nhận ra đây chẳng phải là học sinh đang nổi tiếng nhất trường sao.
Học giỏi, gia cảnh tốt. Đã vậy còn là nhà tài trợ chính cho trường nữa...
Cô không nói gì nữa mà kéo rèm đi ra, dù sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sao-thu-chinh-khong-di-theo-nguyen-tac-vay-/3687914/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.