Hoài Trương khi đến bệnh viện liền nhanh chóng chạy vào phòng bệnh thăm con trai, và có cả Hoài An đi cùng nữa.
Hoài An lo lắng nhìn về phía anh trai mình đang nằm trên giường bệnh kia, dù ngày thường anh trai rất hay chọc cô bé nhưng mà bé vẫn quý anh trai lắm.
Hoài An định chạy lại hỏi thăm anh trai thì bị ba nói trước.
Hoài Trương :" Sao con lại bị thương nặng như vậy, đứa nào dám động đến con trai ông ". Hoài Trương nói giọng có chút bực tức, dù con trai dù bình thường hay lạnh nhạt, không được như con gái đáng yêu và hoạt bát, nhưng mà ông vẫn luôn thương cả hai đứa con của mình.
Hoài Thanh không nhanh không chậm mà trả lời cho ba của mình " con bị đánh hội đồng thôi, không sao ".
Hoài Trương khi nghe con mình nói vậy càng tức giận hơn mà gọi cho trợ lí để điều tra vụ này.
Hoài Thanh sau khi đã đạt được mục đích thì thầm cười nhạo lũ ngu kia, động vào ai không động mà lại dám động vào hắn . Cả cái con ả mà bọn kia nói hắn còn chả biết đấy là ai nữa.
Hoài An nhìn anh trai nằm trên giường cười nhẹ một cái thì chạy lại tát một cái vào má hắn.
Hoài An :" Bây giờ mặt anh xấu lắm, đã vậy còn cười nữa. Cô bê sợ Hoài Thanh hiểu nhầm nên nói thêm " ghê lắm ".
Hoài Thanh "..."
Nếu bây giờ không phải do toàn thân đau nhức không cử động được thì hắn đã vục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sao-thu-chinh-khong-di-theo-nguyen-tac-vay-/3687912/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.