Qua rất lâu Hứa Nặc mới hết tức giận, chuyện thứ nhất y làm là "từ từ từ" cách Thẩm Dập Luân một khoảng an toàn.
Thẩm Dập Luân:...
Hứa Nặc che miệng trừng hắn:
"Ngươi làm cái gì vậy hả!"
"Còn muốn ta nói ra sao?" Thẩm Dập Luân thử thăm dò tiến đến một bước, Hứa Nặc vội vàng lui ba bước.
Thẩm Dập Luân:...
Hứa Nặc cũng biết mình vừa hỏi một câu nhảm nhí, bất quá y vẫn không thể tin được Thẩm Dập Luân vậy mà... tại sao lại... hôn luôn rồi! Chẳng lẽ không có lấy một thời khắc tỏ tình ấm áp trước khi hôn sao?!
Hứa Nặc đè xuống nội tâm ngọt nhẹ, ra vẻ nghiêm túc nói:
"Ngươi lại đem ta biến thành ai? Ngươi cho rõ đi, ta là Hứa Nặc, không phải A Miêu A Cẩu gì đó hết!"
Thẩm Dập Luân cười nhìn y, trong mắt thâm tình như có như không.
"Ta đương nhiên biết rõ, ngươi là Tiểu Nặc cuarta." Thẩm Dập Luân vừa nói vừa bất động thanh sắc tới gần y. "Ta không thích những lời hứa hẹn trống rỗng vô lực, đối với người ta yêu, ta chỉ biết rằng, tất cả chỉ có muốn bảo vệ ngươi cả đời an ổn vô ưu! Tuyệt không để bất luận kẻ nào tổn thương ngươi, bảo vệ ngươi, bao dung ngươi, ra sẽ khiến ngươi trở thành người hạnh phúc nhất!"
Nói xong câu cuối Thẩm Dập Luân đã đi đến trước mặt Hứa Nặc, đè bả vai y lại, bắt y phải nhìn thẳng vào mình.
"Hứa Nặc, ngươi nguyện ý không?" Thẩm Dập Luân tuy biểu lộ ra bên ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sao-ta-con-chua-tien-lanh-cung/1869673/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.