"Chủ tử!"
Mới vừa vào trong quan một nam tử trung niên liền quỳ xuống hành lễ với Thẩm Dập Luân, những người còn lại thấy thế cũng quỳ xuống hành lễ, chào theo:
"Chủ tử!"
Thẩm Dập Luân lại không để bọn họ đứng lên ngay, mà chỉ vào Hứa Nặc nói:
"Vị này sau này cũng là chủ tử của các ngươi, lời của ta và y đều quan trọng như nhau, biết không?"
Nam tử trung niên ngẩng đầu nhìn về phía Hứa Nặc ngẩn người, bất quá vẫn là cúi đầu nói:
"Vâng, từ nay về sau Triệu Tín là nô tài của công tử!"
Hứa Nặc cũng rất kinh ngạc, Thẩm Dập Luân cư nhiên cho mình làm chủ? Tuy rằng không rõ tại sao hắn lại đối tốt với mình như thế, nhưng Hứa Nặc vẫn nhận phần lễ này.
"Không cần kêu nô tài nô tài, ngươi còn lớn tuổi hơn ta, theo lý ta nên gọi ngươi một tiếng Triệu đại ca, ngươi kêu ta công tử là được rồi." Hứa Nặc kỳ thực không quen nhìn những nghi thức xã giao này.
"Này..." Triệu Tín nhìn về phía Thẩm Dập Luân, Thẩm Dập Luân nói xen vào:
"Nếu Tiểu Nặc nói như thế, ngươi liền kêu như thế đi."
Thẩm Dập Luân đã lên tiếng, Triệu Tín không dám không nghe theo:
"Vâng, công tử, chủ tử."
Hứa Nặc mở miệng:
"Triệu đại ca, có thể cho ta xem phòng bếp và các đầu bếp một chút không?"
"Có thể, bọn họ đang ở phòng bếp luyện tập, đi theo ta." Triệu Tín cũng biết Hứa Nặc là chủ nhân của quyển thái phổ, bởi vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sao-ta-con-chua-tien-lanh-cung/1869655/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.