Bảo Thiên ngay lập tức không suy nghĩ nhiều thêm, cô nhanh như sát thủ chuyên nghiệp xâm nhập vậy, Bảo Thiên tiến đến đẩy xe của một người phục vụ lại gần người đó...
Hắn ta là một anh chàng cao to tầm 1m85 trở lên, trên người mặc trang phục khá sang trọng. Có phần hơi thiếu gia, nhìn thoáng qua không phải vệ sĩ.
Nếu nhìn từ sau lưng thì chỉ có thể phán đoán đây là người giữ vị trí quan trọng trong Cổ gia...
Bảo Thiên nhanh như chớp tiến đến sau lưng hắn, người đó liền phát hiện ra cô, quay lại thì bị cô hất một ít bột trắng gì đó vào mặt hắn ta...
Lúc này do quá căng thẳng nên cô cũng không để ý gương mặt hắn làm gì, hắn lấy tay che mũi ,nheo mắt lại loạng choạng rồi ngất đi sau đó...
Bảo Thiên được chiếc nón che lại một phần nhưng hình như cô để lộ thứ gì đó không rõ làm ánh mắt hắn ta trong lúc đó lóe lên tia sát khí, hắn ngất xỉu sau đó nhưng mĩm cười nhẹ trong miệng toát lên một cách đáng sợ. Nếu cô không phản ứng nhanh mà bị tên này tóm được thì khổ rồi. Nhìn cái nụ cười đó thật rợn cả tóc gáy mà.
" Cậu trai thật xin lỗi... Tôi sẽ không hại anh đâu... " Bảo Thiên vừa nói vừa kéo người kia về một góc. Khi cô đặt hắn ta xuống nhanh chóng quay đi thì nghe thoáng qua có ai đó gọi tên mình .
" Tịnh Kỳ "
" Hửm ... Chắc là căng thẳng quá nên sinh ra ảo giác" Bảo Thiên nhìn xung quanh một cái rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sao-roi-trung-anh/1798173/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.