Hôm sau Diệp Tử Yên đến đại học Thanh Hoa, cô được lãnh đạo trường tiếp đón chu đáo. Đúng 7 giờ 30 buổi lễ được tiến hành. Cô nhìn sinh viên khoác lên mình bộ đồ tốt nghiệp trông ai cũng háo hức.
Lúc này, bóng dáng cao lớn bước vào hội trường. một sinh viên thấy anh liền hét lên: “ Là Viêm thần”
Toàn bộ sinh viên trong hội trường đều nhìn về phía anh. Viêm thần là sinh viên xuất sắc nhất của Thanh Hoa từ trước đến nay. Tất cả tài năng đều hội tụ lên người anh. Đến Thanh Hoa không ai không biết vị đại thần này a
Sở Viêm đi thẳng đến khu cho khách mời, khẽ gật đầu với mọi người nói: “ Em đến trễ rồi”
Viên hiệu trưởng liền bắt tay anh: “ không trễ không trễ, hôm nay em đến là vinh hạnh của trường”
Nói rồi, hiệu trưởng liền chỉ về phía cô: “ giới thiệu cho em, Diệp Tử Yên tiến sĩ trẻ tuổi của Harvard, học trò của giáo sư Michael”
Từ lúc Sở Viêm bước vào, cô không rời mắt khỏi anh. Thời gian 5 năm, Cậu thanh niên năm đó giờ càng thêm thuần thục. Nghe tiếng giới thiệu của hiệu trưởng, Diệp Tử Yên hồi thần.
Cô mỉm cười, đưa tay ra: “ xin chào”
Sở Viêm nhìn bàn tay mảnh mai trước mắt, anh đưa tay khẽ nắm: “ Đã lâu không gặp, Diệp Tử Yên”
Nghe giọng nói quen thuộc bên tai, tâm Diệp Tử Yên khẽ động một cái. Cô nhanh chóng buông tay: “ Đã lâu không gặp”
Hiệu trưởng Viên đứng bên cạnh đều nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sao-nam-chinh-khong-buong-tha-toi/2620643/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.