Viên viện trưởng đang xem báo cáo, bỗng nhận được điện thoại của Trương Vỹ:" thư ký Trương hảo"
" Viện trưởng Viên, viện nghiên cứu của ngài có người tên Lâm Tử An sao?"
Viên viện khó hiểu:" đúng là có a"
Trương Vỹ nói:“ông chủ chúng tôi rất coi trọng Lâm Tử An này, đặc biệt dặn dò cho cậu ta đến Trùng Khánh học tập thêm kinh nghiệm. Không biết ý của ngài như thế nào?”
Viên viện thầm mắng, cái gì mà học tập kinh nghiệm chứ, rõ ràng là Sở Viêm muốn chuyển cậu ta đi chỗ khác a. Ông cũng bất lực dù sao người ta là nhà đầu tư lớn:" tôi sẽ sắp xếp"
" Làm phiền ông rồi,viện trưởng "
" không phiền không phiền". Ông than phiền được sao. Hazzz thằng nhóc Tử An này cũng rất khá, chỉ trách nó thích người không nên thích a. Đúng là mệt chết ông
…
Trương Vỹ sau khi hoàn thành nhiệm vụ sếp giao liền báo cáo với anh:" sếp, đã chuyển lời cho Viên viện rồi"
Sở Viêm ừm xem như đáp lời anh.
Trương Vỹ cảm thấy Lâm Tử An thật xui xẻo. Sao lại ngưỡng mộ bà chủ của anh đúng là tuổi trẻ mà. Ông chủ cũng là bình giấm lớn nên tránh xa
Sở Viêm cúp máy, chuyển cậu ta đi là hiển nhiên, dám ve vãn vợ anh. Hông có cửa đâu, cửa sổ cũng không có
Sở Viêm nhìn người con gái ngủ say quên cả trời đất bên cạnh, nhéo mũi cô, lại hôn lên trán một cái, ôm cô vào lòng
Hơn tháng nay, anh ngủ một mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sao-nam-chinh-khong-buong-tha-toi/2620611/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.