Chương trước
Chương sau
Sở Viêm ôm cô ngủ đến sáng. Diệp Tử Yên tỉnh giấc liền nhờ Trương Vỹ mua ít đồ ăn sáng cho hai người

Khẽ sờ lên trán Sở Viêm, hạ sốt rồi

Sở Viêm mở mắt, giọng ngái ngủ:” em không ngủ thêm chút nữa sao?”

Diệp Tử Yên ngồi xuống giường nhìn anh, đừng tưởng cô quên chuyện hôm qua rồi:” Sở Viêm anh tại sao lại không chịu ăn?”

Sở Viêm đáng thương hề hề nói:” Là Trương Vỹ không đưa đồ ăn cho anh”

Trương Vỹ mà có mặt nhất định sẽ nhảy lên phản kháng a, ông chủ bỏ ăn lại đổ thừa cho anh

Diệp Tử Yên đương nhiên không tin lời anh nói:” Nói thật cho em biết”



Sở Viêm ngồi dậy, lúc sau anh mới nói:” Diệp Tử Yên em có yêu anh sao?”

“Sao anh lại hỏi như vậy?”, cô không yêu anh vậy lần trước cô tỏ tình làm gì a

“Anh đã nhìn thấy em với Bạch Ngôn ở quán cf, em vẫn còn thích anh ta sao?” Sở Viêm ním môi hỏi cô

Diệp Tử Yên ngơ ngác, Bạch Ngôn là hôm trước sao? Sở Viêm hiểu lầm cô với anh ấy nên mới giận

Sở Viêm thấy cô không nói gì liền tức giận:” Cấp 3 là anh ta, bây giờ cũng là anh ta, Diệp Tử Yên rốt cuộc em coi anh là cái gì? Em có thật sự yêu anh sao?”

Diệp Tử Yên:” Hôm trước ở quán cf là Bạch Ngôn hẹn em, nhưng anh ấy muốn nhờ em giúp một việc thôi”

“ Không thể nhờ người khác sao?”

Dù sao Bạch Ngôn cũng không nhờ cô giữ bí mật chắc nói với Sở Viêm cũng không sao:” Em giúp anh ấy theo đuổi một người, chỉ có như vậy a”

Sở Viêm không vui hỏi lại:” Anh còn thấy anh ta đưa cho em món quà”



Diệp Tử Yên liền đưa tay ra trước mặt anh, một chiếc vòng tay nhỏ lấp lánh:” Anh nói nó sao. Đây là phí tư vấn của em nha”

Sở Viêm thấy cô đeo chiếc vòng liền khó chịu:” Thật xấu”

Diệp Tử Yên biết anh ghen tỵ liền trêu chọc:” Em thấy rất đẹp nha, còn lập lánh nữa. Mắt nhìn của Bạch Ngôn ca vẫn rất tốt”

Không tốt một chút cũng không tốt, nhìn xấu muốn chết

“ Nhưng anh nói còn tình cảm là sao chứ? Em với anh ấy chỉ là anh em bình thường mà thôi”

Sở Viêm hừ lạnh:” Cấp ba không phải em ra nước ngoài vì anh ta sao”. Đối với Sở Viêm, Diệp Tử Yên là thích Bạch Ngôn nên mới theo anh ta ra nước ngoài

“ Anh lại suy nghĩ lung tung cái gì, em qua đó hai năm anh ấy liền về nước. Đã rất lâu rồi không gặp a”

“Không thích anh ta? Thật?”

“Là sự thật”

“vậy em treo hình chụp chung với Bạch Ngôn trong nhà làm gì?” Sở Viêm hỏi

Hình chụp chung, là tấm hình lúc nhỏ sao. Mẹ cô thấy tấm hình đó dễ thương liền treo lên a, ai ngờ Sở Viêm lại ghen tuông như vậy chứ:” Đó chỉ là lúc nhỏ thôi mà”

Sở Viêm ừm, nhưng cô cảm nhận được anh vẫn không mấy vui vẻ. Sao lại ấu trĩ như vậy a. Hôn lên má anh một cái:” Được rồi, đừng ghen tuông nữa. Mau rửa mặt đi”

Diệp Tử Yên đi ra ngoài

Sở Viêm sờ má mình nói thầm đừng nghĩ hôn một cái liền xong, Diệp Tử Yên cả đời này em chỉ là của anh. Sở Viêm bá đạo tuyên bố, lúc trước không biết quan hệ giữa cô và Bạch Ngôn, bây giờ sáng tỏ đương nhiên Sở Viêm anh phải lên làm chính cung thôi. Không ai có thể dành với anh

Ngày mai nhất định phải đưa em ấy về nhà, tốt nhất là cưới luôn để phòng ngừa. Dù sao bên viện nghiên cứu tỉ lệ nam nữ 10:1 a, lần trước một Lâm Tử An biết đâu lại xuất hiện thêm tên Lâm nào đó nữa. Sở Viêm bên này đang tìm cách có thể rước vợ về nhà nhanh nhất

Diệp Tử Yên lúc này còn đang ngây thơ không biết chuyện gì.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.