Chương 11
“Ta nghĩ ta là người, không phải cẩu.”
“Phải. Nàng nghĩ không sai.”
“Vậy tại sao ngươi thời thời khắc khắc đều đem ta buộc tại bên người? Tamuốn đi ra ngoài chơi.”
Tiêu Tiêu vô cùng không hài lòng! Vì cái gì mà nàng phải bồi tên gian nhânnày ở trong hang ổ thư phòng cả ngày vậy, ngay cả tự do cũng không có.
“Ta là vì muốn tốt cho nàng.” Hình Thất ngay cả đầu cũng không ngẩng đầulên, tiếp tục làm việc của hắn. Không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất, vì cái mạngnhỏ của nàng, vẫn là phải cẩn thận.
Tức chết người đi được, ở đây so với ở Phú Quý lâu thì có khác gì nhau!Giống nhau đều là bị giam lỏng! Khi đó ít nhất ở trong phạm vi nhất định nàngmuốn đi thế nào thì cứ đi, muốn làm cái gì thì làm cái đó. Nhưng hiện tại lạithảm hại hơn rất nhiều, nàng chỉ có thể ở bên cạnh hắn!
“Hình Thất, ta chán ghét ngươi.”
“Ừm, ta biết.” Hình Thất vẫn là bộ dạng hời hợt, mặc kệ nàng tự nói tựnghe.
“Ngươi mỗi lần đều nói tốt với ta, đến khi ta hỏi lý do lại không nói!” Hắncoi nàng là cái gì, Sủng vật?! Con mắt đảo qua một vòng, Tiêu Tiêu còn nóithêm, “Ta muốn đi nhà cầu, không phải, nhà vệ sinh.”
“Được. Ta lập tức đi là tốt rồi.”
Không phải chứ, chẳng lẽ nàng đi vệ sinh mà hắn cũng muốn đi cùng?! Ngất…
“Ta thấy ngươi không nên đi theo ta, như vậy ta sẽ thẹn thùng, ta cam đoanlập tức sẽ trở lại, được rồi được rồi, cứ như vậy.” Phất phất tay, cũng khôngthèm nhìn hắn, Tiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sao-lai-la-nguoi/86445/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.