Chương 7
Đôi phu thê thùng nước kia trướcgiờ chưa từng khóc thảm đến vậy, không thể ngờ nhi tử mình cưng nựng hai mươinăm trời bây giờ lại có thể đổ đốn thích đàn ông, còn công khai đưa hắn vàonhà. Thật là một sự sỉ nhục a…Oa oa.
Tiêu Tiêu lúc này đã sắp bị nướcmắt của đôi phu thê nọ dìm cho chết đuối, hai tay ra sức bịt chặt lỗ tai lại,vậy mà vẫn còn nghe thấy tiếng khóc rống vang lên ô ô rõ một một bên tai, hạinàng cũng muốn khóc theo luôn.
“Ngươi có biết không, Vương gia đãtừ hôn rồi, ngay cả Gia tiểu thư cũng không muốn gả cho ngươi nữa!” Thùngnước mẫu thân khóc đến lê hoa đái vũ*, thật sự rất đáng thương.
(*Lê hoa đái vũ [梨花带雨]: Giống như hoa lê dính hạt mưa. Vốn miêu tả dáng vẻ khikhóc của Dương quý phi. Sau này được dùng để miêu tả sự kiều diễm của người congái.)
Cái gì? Từ hôn sao? Đúng là một tintốt lành ha ha ha, hẳn là phải bắn pháo hoa chúc mừng mới phải. Tiêu Tiêu tronglòng trống rong cờ mở, miệng cũng tươi cười như hoa.
Thùng nước phụ thân hai vành mắtđầy nước mắt ngập tràn giận dữ trợn trừng mắng: “Bà nhìn nó xem, bộ dạngcủa nó có ra thể thống gì không! Nó bị từ hôn mà vẫn còn ung dung cườicợt được?! Tôi đã tạo nên nghiệp chướng gì chứ, tại sao lại sinh ra đứa connhư nó thế này!”
“Thôi đi mà phụ thân, đằng nàocũng vậy rồi.” Tiêu Tiêu vỗ vỗ vai lão, cố gắng an ủi.
Huuuuuuuu… Hai người khóc càng lúccàng bi thảm.
Một lúc lâu sau, thùng nước phụthân mới dừng khóc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sao-lai-la-nguoi/86443/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.