Tống Dã tắm rửa xong liền mở điện thoại ra xem, quả nhiên thấy Triệu Lâm gửi tin nhắn qua, hắn nhìn lướt qua nội dung đại khái chính là bảo hắn về nhà một chuyến.
Hắn không trả lời nhiều, chỉ nói với Triệu Lâm rằng không được tìm Thịnh Dục nữa, sau đó liền ném điện thoại lên giường.
Ai ngờ hắn vừa ném điện thoại lên giường thì bên kia liền gọi điện tới.
Tống Dã vớt điện thoại lại, nhìn thấy tên người gọi đến là ai liền quyết đoán bấm không nhận.
Triệu Lâm bên này bị hắn bấm tắt cũng không tức giận, bám riết không tha điện tới điện lui, cuối cùng Tống Dã thật sự không chịu đựng được buộc phải lựa chọn nghe.
Cuộc gọi được kết nối, bên kia liền truyền đến âm thanh thiếu đánh của Triệu Lâm.
“Này này, Tiểu Dã, khi nào về nhà?”
Tống Dã, “Đó không phải nhà tôi, tôi sẽ không về, không có việc gì thì đừng gọi điện thoại cho tôi, còn nữa, sau này đừng tìm Thịnh Dục.”
Triệu Lâm bĩu môi, nếu không tìm Thịnh Dục em sẽ chủ động tới gặp anh à?
“Ông muốn gặp em, tranh thủ chút thời gian về đi?”
Tống Dã nhíu mày, “Tôi chỉ có một mình mẹ, anh nghe không hiểu sao.”
Triệu Lâm, “Ông nằm viện hơn một tháng, bác sĩ nói chỉ sợ không còn bao lâu nữa, ông nói với anh rằng muốn trông thấy em.”
“……”
Triệu Lâm, “Người đàn ông kia muốn ly hôn với mẹ anh, hiện tại không ở thành phố này, ông bị hắn chọc tức đến sinh bệnh, rõ ràng mọi chuyện đều là người đàn ông kia làm sai, tuy lúc ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sao-doi-thu-song-con-luon-co-bo-dang-nhu-vay/438314/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.