Mặc dù chuyến du lịch lần này rất lạnh, nhưng cũng có một tin tốt: trong khi đang đi du lịch, Bắc Cung và An Lẫm đều không bị cảm lạnh.
Tin xấu là vào đêm đầu tiên về đến nhà, An Lẫm đã hắt hơi một cái, sau đó bệnh đến như núi đổ, alpha này vốn dĩ leo núi cũng không cần th* d*c ngay lập tức yếu ớt nằm trên giường, trông vô cùng đáng thương.
Bắc Cung đã nhiều năm không thấy người yêu mong manh như vậy, chợt gặp tình huống này, sự xót xa trực tiếp hiện trên mặt.
Không nói Bắc Cung chăm sóc người bệnh tận tâm đến mức nào, chỉ riêng chuyện uống thuốc, Bắc Cung đã đặt mấy cái đồng hồ báo thức cho việc này.
Nhưng bản thân cậu mỗi lần đều có thể tự giác nhớ đến chuyện cho uống thuốc trước khi đồng hồ báo thức vang lên.
Và đồng hồ báo thức thì sẽ vang lên đúng lúc An Lẫm và Bắc Cung đang cãi nhau về chuyện có uống thuốc hay không, rất đúng giờ, đúng giờ đến mức An Lẫm đã quen rồi.
“Cậu không cần căng thẳng như vậy đâu,” Có một lần bị ép uống thuốc xong, An Lẫm hít sâu một hơi nén vị đắng xuống, “Cơ thể của alpha không mong manh như vậy.”
“Theo tình huống bình thường, nhiều nhất là ngày kia, tớ sẽ khỏi.”
Đây là báo cáo khoa học mới nhất, nói rằng alpha có khả năng tự phục hồi siêu mạnh, cho dù sốt cao đến 40 độ, hệ thống miễn dịch của họ vẫn vận hành tốc độ cao, đảm bảo họ khỏi trong 72 giờ.
Về điều này, An Lẫm tin tưởng tuyệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sao-beta-khong-the-la-1/5207658/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.