Với sự hợp tác của An Lẫm, việc tiêm thuốc ức chế đã nhanh chóng hoàn thành.
Sau khi tiêm thuốc ức chế xong, An Lẫm mệt mỏi nhắm hai mắt lại, như thể đã ngủ thiếp đi.
Vẻ ngoài nhắm mắt đó trông có chút mong manh, rất khó để tưởng tượng alpha này vừa rồi pheromone mất kiểm soát, mức độ nguy hiểm tiệm cận năm sao.
Các bác sĩ vốn dĩ đang sẵn sàng chiến đấu đều thở phào nhẹ nhõm – dù sao người xử lý những chuyện này phần lớn là beta của họ, nhưng sức lực của beta không bằng alpha.
Nếu thực sự xảy ra xô xát, năm sáu người họ có lẽ phải bị thương một nửa.
“Hiếm khi thấy alpha pheromone không ổn định nhưng cảm xúc ổn định như vậy.” Bác sĩ lau mồ hôi trên trán mình, cười nói.
“Cảm ơn lời khen.” Bắc Cung thay mặt người trong cuộc nói lời cảm ơn trước, nhưng ngay cả khi đang nói chuyện, ánh mắt cậu vẫn dán chặt vào người An Lẫm.
“Cũng không cần quá căng thẳng, sau khi tiêm thuốc ức chế, alpha sẽ tỉnh táo sau khoảng 10 phút,” Bác sĩ nhìn ra sự căng thẳng của Bắc Cung, cười một tiếng, “Sau khi tỉnh táo thì…”
Lời nói này vừa nói được một nửa, lông mi của An Lẫm đã run lên một cái, hành động này tuy nhỏ, nhưng cũng không thoát khỏi ánh mắt luôn luôn nhìn chằm chằm vào An Lẫm.
Bắc Cung ngẩn người một chút, lời của Bác sĩ cũng chậm nửa nhịp lọt vào tai cậu.
“Không có chuyện gì nữa, trước tiên tìm một giường bệnh cho cậu ấy nằm nghỉ đi.”
Xuất phát từ sự thận trọng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sao-beta-khong-the-la-1/5207651/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.