06.
"Giám sát! Bật giám sát!"
Hệ thống kích động quá nên quên chặn tôi.
Thế là tôi đã cùng nó theo dõi tình hình thực thi tại nhà Chu Hiểu Nhạc.
Chu Hiểu Nhạc không hiểu ra sao hỏi: "Anh Cố, anh đến đây làm gì?"
Cố Mộ Vũ nhẹ nhàng nói: “Đến ở cùng cậu.”
Thân là một người đàn ông vạm vỡ, giọng nói của Chu Hiểu Nhạc hiếm khi lộ ra một tia sợ hãi: “Ở cùng tôi chi?”
"Dỗ cậu ngủ." Cố Mộ Vũ thâm tình nói: “Có anh ở đây, cậu sẽ không gặp á-c mộng nữa.”
"Tôi đâu có gặp á-c mộng!" Chu Hiểu Nhạc phát điên.
Có lẽ thấy Cố Mộ Vũ nhất quyết dỗ hắn ngủ nên Chu Hiểu Nhạc do dự nói: "Tôi ngáy có làm phiền anh không?"
“Không phiền.” Cố Mộ Vũ nói, “Ngoan, mau ngủ đi.”
…
"Không thể nghe nổi nữa! Tôi không thể làm công việc này nữa!" Hệ thống hét lên một tiếng lớn, "Ai đó mau cứu tôi!"
Hệ thống tự sụp đổ thế nên nó không nghe thấy cuộc nói chuyện sau đó giữa Chu Hiểu Nhạc và Cố Mộ Vũ.
Giọng Chu Hiểu Nhạc run run, chắc chắn đã nổi da gà: "Anh Cố, nếu anh làm như vậy thì vợ tương lai của tôi sẽ hiểu lầm."
Yên lặng.
Một lúc lâu sau, Cố Mộ Vũ hạ giọng nói, nhẹ đến mức gần như không thể nghe được: “Nếu tôi không làm như này, vợ hiện tại của tôi sẽ hiểu lầm.”
Trong lòng tôi khẽ động và chợt nhận ra điều gì đó.
07.
"Cô Lâm, đây là kết quả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sao-anh-trang-sang-lai-nang-toi-mot-tram-ky/2756233/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.