Edit: Văn Văn.
Beta-er: Taco ?
Lý Phi Vân thuộc kiểu người phụ nữ truyền thống, mặc kệ thời còn trẻ cô có bao nhiêu chí khí*, thì sau nhiều năm trong cuộc sống hôn nhân cũng bị vắt kiệt hết sức lực. Giờ phút này, cô cái gì cũng không muốn, chỉ cầu xin Vương Trường Chí đừng ly hôn. Vì không ly hôn, cô nhường rồi lại nhịn hết lần này đến lần khác, bây giờ đến ngay cả điểm mấu chốt cũng không có.
(*) Chí khí: ý chí và tinh thần.
Thật là mất mặt, cô càng như vậy, Vương Trường Chí chỉ càng cảm thấy cô khó coi. Khi còn trẻ, Lý Phi Vân cũng có tiếng là cô gái xinh đẹp, kiều diễm như hoa được truyền khắp trên làng, dưới xóm. Ai có thể nghĩ đến bao nhiêu năm sau, cô sẽ trở thành một bà thím già như thế cơ chứ. Cùng so sánh với Hồng Phiêu Phiêu trẻ tuổi, xinh đẹp, thật đúng là một cái trên trời, một cái dưới đất.
Cô có khóc nhiều hơn nữa cũng vô dụng, Vương Trường Chí đã ôm Hồng Phiêu Phiêu trở về biệt thự, mẹ chồng lại hướng trên người cô hung hăng nhổ nước bọt, xong rồi cũng đi vào. Sau đó, Lý Phi Vân liền trơ mắt nhìn cổng sắt lớn chạm khắc hoa ở trước mặt mình dứt khoát đóng lại. Không phải cô không muốn vọt vào, thực tế là một chân hắn vừa rồi đá cô, làm cho cô đau đến không còn sức lực.
Đều nói nhất dạ phu thê bách nhật ân**, tại sao Vương Trường Chí lại có thế đối xử với cô một cách tàn nhẫn như vậy? Nếu rời khỏi cái nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sao-anh-khong-yeu-em/194463/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.