Edit: Văn Văn.
Hai vợ chồng dựa sát vào nhau nói một hồi liền đứng dậy ra về, người đàn ông dù trước hay sau vẫn luôn cẩn thận đỡ vợ mình, khi đối diện với cô gái, nụ cười người đàn ông vô bờ bến tỏa ra sự ấm áp và kiên định, nhưng ở một góc cô vợ không thể thấy lại hiện lên nỗi buồn, đáy mắt đau khổ làm thế nào cũng không thể diễn tả bằng lời.
Trái tim Mạnh Nịnh như bị đánh sâu vào. Cô nhìn vào mắt Thi Vinh, anh vẫn dịu dàng như mọi khi, ngay cả tay ôm eo cô cũng không dùng nhiều sức. “Chúng ta... cũng sẽ... tách ra... sao?”
Thi Vinh lắc đầu: “Không.”
“Vậy thì... sẽ... ở bên nhau... bao lâu...?”
Chúng ta sẽ bên nhau bao lâu à, thực ra chỉ có bảy năm mà bây giờ năm năm đã trôi qua. Trong lòng Thi Vinh đau khổ nhưng khi đối diện với cặp mắt đen láy trong sáng đó, anh không thể thốt lên những lời khiến cô ấy thất vọng được: “Em muốn ở bên nhau bao lâu?”
"Vĩnh... viễn...” Thật ra cô vẫn chưa hiểu cụm từ "vĩnh viễn" này là ý gì, nhưng Mạnh Nịnh nghĩ, vĩnh viễn chắc là một khoảng thời gian rất lâu. Cô không thể tưởng tượng được một cuộc sống mà không có Thi Vinh sẽ ra sao, nếu không có anh ấy, cô nhất định sẽ không nghĩ muốn sống một mình.
Thi Vinh cảm thấy khả năng mình lừa gạt cô có lẽ không tốt lắm, nhưng anh không có lựa chọn nào khác: “Nếu hai người mãi mãi bên nhau, vậy sau này khi em muốn kết hôn với một người nào đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sao-anh-khong-yeu-em/1372338/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.