"Lão thái thái, ngài cũng đừng tức giận, tức giận không tốt cho cơ thể." Chương ma ma thấy Chu lão thái thái tức giận thì lập tức lên tiếng trấn an.
"A nương, chuyện này không có cách nào thay đổi nữa sao?" Tôn Đình Bách coi như còn giữ được bình tĩnh, hắn hỏi chuyện quan trọng nhất.
"Ngươi và đại muội muội của ngươi có tình cảm tốt nhất, lúc còn bé hai đứa thường thích chơi đùa với nhau, thế nào, ngươi cũng không định quan tâm đến Doanh tỷ à?"
Chu lão thái thái cao giọng nói, Tôn Đình Bách hơi đăm chiêu nhưng không lên tiếng nữa.
Chu lão thái thái tiếp tục nói: "Hôm nay ta gọi các ngươi tới đây để báo cho các ngươi một tiếng, không phải là để thương lượng với các ngươi, nếu không cho Doanh tỷ vào kinh cùng ta, ta và nàng sẽ cùng nhau chết già ở đây, sẽ không đi đâu nữa."
"A nương..." Tôn Ngọc Dung nóng nảy: "A nương, ngài nói hồ đồ cái gì thế, người một nhà chúng ta còn chờ đến kinh thanh đoàn tụ mà, sao ngài có thể không đi được."
Chu lão thái thái quét mắt liếc nhìn một vòng, thấy không có người nào phát biểu ý kiến nữa mới ngậm ngùi nói: "Thôi, coi như các ngươi còn có chút lòng hiếu thảo."
Bốn người đi ra khỏi viện của Chu lão thái thái, ai nấy đều mang tâm tự riêng trở về phòng.
Hai vợ chồng Tôn Ngọc Dung trở lại viện, đứa con trai Tôn Học Phong đang được vú nuôi dỗ ngủ. Tôn Yên và Tôn Uyển đều không ngủ được vì Tô Doanh ở lại nhà, hai tỷ muội nằm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sac-vuong-phi/1792998/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.