Từ nhỏ hai chị em đã sợ đại ca mình, Thẩm Mặc Trì vừa quát lên, Thẩm Bạch đã khó chịu quay lại đứng bên cạnh Khương thái thái, cúi đầu không dám lên tiếng.
Khương thái thái cảm thấy cuối cùng bên tai cũng được yên tĩnh: “Con trai, có phải là vợ con nói câu này không?” Trước đó bị hai đứa con gái làm ầm ĩ đến mức đau đầu, nhưng lúc này nghe thấy lời này, Khương thái thái lại cảm thấy bực bội. A Bạch gả cho hầu phủ, ít của hồi môn sang bên đó không chừng sẽ bị ức hiếp không ít, bà ta cũng muốn để hàng xóm láng giềng nhìn nhà họ Thẩm nở mày nở mặt. Đọc truyện hay, truy cập ngay [ Tr umTruyen. com ]
Thẩm Mặc Trì ngồi xuống bên cạnh Khương thái thái, nhỏ nhẹ nói: “Tô thị chỉ nói trong phủ có hai muội muội, ý là không muốn nặng bên này nhẹ bên kia. Tuy A Bạch gả vào hầu phủ, nhưng cũng cách hầu phủ ở Kinh đô rất xa. Mẹ đã chuẩn bị hai mươi rương sính lễ cho A Bạch, nếu Tô thị muốn cho thêm, theo con thấy thêm hai mươi rương tổng cộng bốn mươi rương đã đủ nở mày nở mặt rồi. Còn A Nha lúc bàn chuyện cưới xinh cũng thêm hai mươi rương, sẽ không khiến người ngoài xem thường phủ chúng ta.”
Khương thái thái nhìn con trai mình, mới vừa trúng cử, kỳ thi mùa xuân sang năm lại đậu tiến sĩ chắc chắn tương lai sẽ rất xán lạn. Con trai xuất sắc như thế sao lại cưới con gái của nhà buôn là nhà họ Tô chứ? Hắn nên tìm khuê nữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sac-vuong-phi/1792959/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.