Edit: Cháo
Cái đầu nhỏ của Nhạc Nhị không cho phép cậu nghĩ quá nhiều vấn đề, cậu chỉ biết thì ra Tề Dục Đình không hề đáng sợ giống như lần đầu tiên gặp mặt, thật ra hắn đối xử với cậu tốt vô cùng, như vậy là đủ rồi.
Cơ mà tuy Tề Dục Đình không đáng sợ, nhưng hình như lại rất biến thái.
Ví dụ như ỷ vào chuyện Nhạc Nhị không nghe được mà nói mấy lời kỳ quái với cậu, nhưng thật ra Nhạc Nhị nghe được mà! Mỗi lần như vậy là má cậu lại nóng lên, đầu thì bốc khói.
Ví dụ nữa là khi Nhạc Nhị muốn đi tắm, Tề Dục Đình sẽ theo sau định vào phòng tắm cùng cậu.
Nhạc Nhị cảnh giác xoay người, ngăn lại thân hình cao lớn của người đàn ông, qua mấy ngày chung sống, cậu đã không còn quá dè dặt khi đối mặt với Tề Dục Đình nữa rồi.
“Em muốn tắm.” Cậu nói.
Tề Dục Đình mở di động ra, “Anh biết, cần anh giúp không?”
Nhạc Nhị nhìn dòng chữ phía trên, đồng thời tai cũng nghe tiếng nói trầm thấp của người đàn ông, cậu hơi hốt hoảng, “Không, không cần đâu!”
Cậu điếc chứ không phải tay chân tàn phế, tắm thôi mà cần giúp gì đâu?
Tề Dục Đình đúng thật là tên biến thái đi!
Nhạc Nhị chạy vội vào phòng tắm, đóng cửa lại, chỉ lộ ra một kẽ hở, “Em tự tắm được, anh cứ bận việc của anh đi.”
Tề Dục Đình nghe thanh niên lắp ba lắp bắp, lại bắt đầu ỷ vào việc cậu không nghe được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-nho/2943557/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.