Cố Lăng cầm theo hành, Tả Thành ôm trái cây còn Kha Nhất Thần thì cầm theo một nhánh hoa thược dược vào cửa.
Ánh mắt mẹ Lăng lần lượt lướt qua con trai rồi đến hai vị khách vừa bước vào nhà, bầu không khí có chút quỷ dị. Mãi đến khi giọng nói ngọt ngào của Kha Nhất Thần kêu lên một tiếng “Chào dì!” mới bị phá vỡ.
Vừa nói cậu nhóc vừa nâng đóa hoa thược dược màu hồng nhạt lên.
Mẹ lăng bật cười vui vẻ, đi qua người con trai, ngồi xuống nhìn Kha Nhất Thần: “Chào con, con là cục cưng nhà ai đấy?”
“Con là Kha Nhất Thần, Tả Tả là anh của con.” Kha Nhất Thần nháy mắt một cái, trả lời vô cùng khéo léo, trả lời xong còn không quên cầm hoa nhét vào tay mẹ Lăng.
Mẹ Lăng nhận hoa, “Hoa của con đẹp lắm.”
Miệng nhỏ của Kha Nhất Thần ngọt như bôi mật, nói. “Bây giờ là hoa của dì rồi.”
Mẹ Lăng cười càng thêm vui vẻ hơn, xoa nhẹ lên má cậu nhóc một cái: “Xưng hô của con có gì đó không đúng à nha Thần Thần.”
Kha Nhất Thần mở to hai mắt. “ Vậy …. Chị đẹp được không ạ?”
Cố Lăng ho khan một tiếng: “Thần Thần…”
Mẹ Lăng vui vẻ vô cùng, trong mắt chứa đầy ý cười, vẫn ngồi ở trước mặt Kha Nhất Thần mà nhìn về phía hai người lớn đứng ở phía sau bối rối. Tả Thành khách sáo mở miệng. “Chào dì, con là Tả Thành, làm phiền dì rồi ạ.”
Mẹ Lăng thu lại ý cười, nhìn Tả Thành, cũng không nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-nghe-khong-bang-nguoi/2249914/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.