Ô, sao lại nóng thế nhỉ, nóng quá, nóng quá, Phá Thiên, ta nóng quá ~~~~~
Meo meo gừ gừ, hình như lại không nóng nữa.
Có cảm giác kỳ lạ....
Thôi, cứ ngủ trước đã. Buồn ngủ quá....
Sáng rồi, meo meo! Nên ăn cơm thôi!
"Meo meo, Phá Thiên mau đứng lên, ăn cơm, ăn cơm thôi." Một giọng nói kỳ lạ ta chưa từng nghe tràn ra từ miệng ta.
Oa? Có chuyện gì vậy?
Phá Thiên sao lại nhỏ đi?
"Meo meo? Có chuyện gì vậy? Phá Thiên, sao huynh lại nhỏ đi, sao huynh lại nhỏ đi thế!" di◕ễn♠đà‿n♠lê♠q◕uý♠đônTa vươn móng vuốt định đẩy Phá Thiên thì phát hiện thứ ta vươn ra không phải móng vuốt mà là bàn tay trắng như tuyết, giống y tay loài người!
Sao lại thế này???
Móng vuốt của ta đâu? Lông của ta đâu?
Meo meo! Sao lại thế này?
Ta cúi đầu nhìn thân thể của mình, vừa nhìn liền ngây ngẩn cả người.
Ta...không thấy chân ta đâu nữa, lông trắng trên người cũng không thấy đâu, cái đuôi phía sau cũng không thấy nốt!
Ta! Ta hóa thành hình người rồi!
Meo meo, mẹ ơi, năm nay ta mới 100 tuổi mà đã hóa thành hình người? Sao lại thế này? Ha ha, thân thể giống y Lợi Lan vậy. Tay, chân, bắp đùi trắng nõn, trên tay còn có móng tay, trước ngực có hai khối thịt mềm mại~~~~
"Mi...mi..." Rốt cuộc Phá Thiên cũng tỉnh, vừa nhìn thấy ta liền há hốc miệng nhưng không thốt nên lời.
"Meo meo? Phá Thiên, huynh làm sao vậy?" Ta áp sát vào Phá Thiên nhưng lại thấy bóng dáng của một người trong mắt hắn. Meo meo gừ gừ, thật xinh đẹp! Sao trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-nang-tuyet-sac/1520153/quyen-5-chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.