Đau đầu quá, đau quá….
Mẫu thân…Mẫu thân, đầu con đau quá.
Hu hu hu hu….
Ta mở mắt ra nhìn xung quanh thì thấy tràn ngập màu đỏ. Có chuyện gì vậy?
Móng vuốt đau quá, đầu cũng đau, tai cũng đau. Cái thứ dinh dính trên đầu là gì vậy?
Ta di chuyển móng vuốt từ từ. A! Máu! Máu! Lúc rơi từ trên cây xuống một chân ta cũng đau thế này, cũng chảy máu. Lúc đó mẫu thân mắng ta xối xả, vừa mắng vừa khóc. Lúc này, trên đầu, trên tai, trên vuốt đầy máu, không biết bị mắng thế nào nữa. Hu hu hu, mẫu thân có đánh mình, sau đó nhốt lại không cho ăn ngon không?
Ta càng nghĩ càng sợ. Hay là cứ về trước đã. Tìm chỗ nào đó trốn rồi tính tiếp. Đợi máu ngừng chảy, ta tới bên dòng suối rửa sạch rồi về.
Tới chỗ ta hay trốn. Không ai tìm được chỗ đó cả, ha ha.
Ta trốn trong cái hang nhỏ, liếm vết thương trên móng vuốt. Đau quá. Nhưng không thể liếm được trên đầu và tai, chỉ có thể chờ nó tự khép lại.
Sắc trời dần tối. Hoàng hôn nhuộm đỏ khe núi.
Ừ, máu ngừng chảy rồi. Bây giờ tới suối tắm một cái, sau đó sạch sẽ trở về, mẫu thân sẽ không phát hiện ra. Ha ha, ta thông minh quá!
Nhưng càng đi trong khe núi ta lại càng thấy không đúng lắm. Sao máu trên đầu ta đã ngừng chảy, mắt không bị máu làm mờ mà vẫn thấy trên đất nhuộm đỏ màu máu?
A? Sao mẹ ba lại nằm bất động trên đất thế? Lạ quá, sao bà lại trở lại nguyên hình? Trên cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-nang-tuyet-sac/1520142/quyen-5-chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.