Khi Thích Ngạo Sương rơi thẳng xuống mặt biển thì toàn bộ người Hải tộc vây xung quanh nàng. Người của Hải tộc có mái tóc xoăn dài màu xanh lá cây, dáng người tuyệt đẹp, thân dưới là cái đuôi cá, nam có nữ có. Nhưng kỳ lạ là tất cả bọn họ đều giống nhau. Từ gương mặt xinh đẹp, mắt, mũi, lông mày đều như đúc ra từ một khuôn. Thích Ngạo Sương rơi vào biển khơi, lặn thẳng xuống dưới không quay đầu lại, toàn bộ người của Hải tộc đi theo. Lãnh Lăng Vân cũng theo sát nàng.
Càng đi sâu xuống biển thì càng tối, vô số bầy cá tản ra bốn phía khi thấy bọn họ. Người của Hải tộc ôm Thích Ngạo Sương xuống nơi sâu nhất. Dần dần, trước mắt tối đen như mực. Vào lúc này, toàn bộ vây trên đuôi cá của người của Hải tộc phát ra ánh sáng màu xanh lá cây, soi rõ con đường phía trước. Thích Ngạo Sương như không cần thở, sắc mặt lạnh lẽo, bình tĩnh lặn xuống.
Dần dần, một tòa cung điện nguy nga lộng lẫy xuất hiện trước mặt bọn họ. Nó được xây bằng vỏ sò màu trắng ngà, tỏa ra ánh sáng màu trắng mờ mờ rực rỡ. Trong cung điện không có nước biển, hiển nhiên là đã dùng phép thuận để tách khỏi nước. Từ xa đã nhìn thấy một nữ tử áo xanh đứng trước cửa cung như đang đợi gì đó. Nàng đứng đó với đôi chân trần. Khác với những Hải tộc khác, nàng có một đôi chân xinh đẹp.
Mặt Thích Ngạo Sương lạnh lùng. Nàng bơi tới, chậm rãi đứng trước cửa cung điện. Khuôn mặt nữ tử áo xanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-nang-tuyet-sac/1520131/quyen-5-chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.