Nụ cười lạnh như băng lúc này của Thích Ngạo Sương khiến Hàn Khúc sợ hãi. Thậm chí giờ khắc này hắn muốn lập tức chạy khỏi đây! Cảm giác bị áp bức này đừng nói là chưa từng có khi đối mặt với Thiên Vương tiền nhiệm, dù có đối mặt với Thiên Vương bây giờ cũng chưa từng có!
Phong Dật Hiên hơi mở miệng, cứ sững sờ mà nhìn Thích Ngạo Sương như thế. Bây giờ nhìn nàng thật xa lạ, thật….xinh đẹp? Đúng vậy, thoạt nhìn là xinh đẹp yêu dã đoạt hồn người, nổi bật như một đóa hoa có độc đang nở rộ. Dù biết có độc nhưng vẫn muốn hái! Cảm giác kỳ lạ này là như thế nào?
Nguyệt Vương và Mễ Tu Tư cũng giật mình ở giữa không trung. Dường như bọn họ cũng nghe thấy tiếng trái tim mình đang đập. Tiếng kêu thảm thiết của Nhiêu Vũ cũng yếu dần, cho đến khi biến mất. Mà hơi thở của Nhiêu Vũ cũng biến mất như chưa từng tồn tại! Thân là một trong tứ đại chiến tướng mà Nhiêu Vũ bị Thích Ngạo Sương xử lý nhẹ nhàng như vậy sao? Quả thật Nguyệt Vương và Mễ Tu Tư không thể tin vào mắt mình.
“Chậc, thật là đồ bỏ đi chướng mắt.” Ánh mắt Thích Ngạo Sương càng ngày càng lạnh nhưng trên mặt lại là nụ cười quyến rũ tuyệt luân. Nàng cứ như vậy mà lẳng lặng nhìn Hàn Khúc cách đó không xa, không hề động đậy.
Hàn Khúc không chịu nổi cảm giác áp bức vô hình đáng sợ này nữa, liền quay đầu định chạy trốn.
Vút ——————
Tiếng xé gió vang lên nhẹ nhàng ngay lập tức.
Tiếp theo là tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-nang-tuyet-sac/1520123/quyen-5-chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.