“Thích Ngạo Sương…” lâu sau, rốt cuộc Địch Thản Tư mở miệng trước, trầm thấp gọi tên Thích Ngạo Sương. Đây là lần đầu hai người đối mặt nhau sau khi rời khỏi Thiên Đạo Môn.
Kiều Nạp Sâm căng thẳng nhìn Thích Ngạo Sương rồi lại nhìn Địch Thản Tư. Mối quan hệ của hai người này từ sau khi ở Thiên Đạo Môn về liền đóng băng, không hề nói chuyện với nhau. Nhưng bây giờ lại chạm mặt, mọi chuyện sẽ ra sao?
Thích Ngạo Sương lạnh lùng nhìn Địch Thản Tư, trầm giọng nói: “Có chuyện gì không?”
“Bây giờ đệ thấy thế nào rồi?” thì ra là Địch Thản Tư quan tâm chuyện này. Hắn quan tâm bây giờ Thích Ngạo Sương cảm thấy thế nào, nghĩa là cách đột phá còn bao xa.
“Sẽ đột phá trước huynh.” Thích Ngạo Sương nói không chút khách khí.
“Tốt, tốt lắm. Nếu đột phá trước ta thì những người có liên quan tới đệ sẽ không chết. Nhưng nếu đệ đột phá cùng ta thì bọn họ vẫn phải chết. Những người này còn tồn tại thì sẽ ngăn trở đệ tiến thêm một bước…” Địch Thản Tư còn chưa nói hết thì cuồng phong nổi lên. Cuồng phong mạnh mẽ thổi tung tay áo của mọi người, khiến tóc họ rối tung.
✱ღ
Tất cả phát ra từ Thích Ngạo Sương. Vô số cuồng phong mạnh mẽ điên cuồng xông ra từ người nàng, bao phủ xung quanh. Sắc mặt Thích Ngạo Sương trầm xuống đáy cốc, ánh mắt càng thêm cực kỳ lạnh lùng. Nàng cứ lạnh lẽo nhìn Địch Thản Tư như thế. Một ngọn gió cắt qua trên mặt Địch Thản Tư tạo thành vết máu lan xuống mặt hắn.
Địch Thản Tư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-nang-tuyet-sac/1520107/quyen-4-chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.