Một đám sư muội vây quanh Tháp Lệ Na líu ríu không ngừng.
Tháp Lệ Na khẽ mở miệng, không biết sẽ phải nói gì.
"Sư tỷ, thật tốt quá, lần này vấn đề của Thiên Đạo Môn sẽ dễ dàng giải quyết rồi. Đều là công lao của sư tỷ."
"Đúng vậy a, không phải nhờ sư tỷ ra mặt, sư đệ Thích Ngạo Sương chắc chắn sẽ không trở về giúp đỡ."
"Phải ha, hắn dù sao cũng là do trưởng lão an bài tiến vào Học Viện. Chỉ là thân phận đệ tử trên danh nghĩa mà thôi, nhưng hắn cư nhiên giúp đỡ chúng ta."
"Đúng là sư tỷ thật lợi hại......"
Chung quanh một đám tiểu sư muội sùng bái làm cho lời giải thích của Tháp Lệ Na đến miệng lại nuốt trở về. Tháp Lệ Na chỉ có trầm mặc lộ ra một nụ cười đắng chát, dưới sự vây chặt của mọi người đi về phía trước.
Quảng trường rộng rãi không có một bóng người, xuyên qua quảng trường, đến cửa đại điện của Thiên Đạo Môn, hai đệ tử tiến lên đón ngăn trở, lạnh lùng quát nói: "Người nào?"
"Đệ tử Thiên Đạo Môn, Thích Ngạo Sương." Thích Ngạo Sương nhàn nhạt khạc ra một câu nói.
Hai đệ tử trên mặt hơi đổi sắc, liếc mắt nhìn nhau sau đó cũng không có ý muốn tránh ra. Mà là cau mày hỏi: "Sư đệ Thích Ngạo Sương Sư, giờ này ngươi còn đang học tập ở Học Viện, vì sao xuất hiện tại nơi này?"
"Môn phái có chuyện, tự nhiên muốn giúp một phần công sức." Thích Ngạo Sương làm sao không nhìn ra địch ý của hai người bọn họ, lạnh lùng nói.
"Người nào nói với ngươi là môn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-nang-tuyet-sac/1520103/quyen-4-chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.