Trong lòng Thích Ngạo Sương đã có quyết định. Hiện tại điều phải làm là tìm Vi Ân Tư còn có cả Phá Thiên.
Khi Thích Ngạo Sương nhìn thấy Vi Ân Tư, Vi Ân Tư bộ mặt tiều tụy, cặp mắt hiện đầy tơ hồng, tinh thần chán chường cực kì. Hiển nhiên là cũng biết được là vì chuyện Bối Sắt Phân Ni kiếm chồng rồi. Mà hắn thì đang lâm vào tình trạng nửa chết nửa sống.
"Vi Ân Tư ......" Thích Ngạo Sương nhẹ giọng mở miệng kêu.
Mà Vi Ân Tư giống như không có nghe thấy, vẫn như cũ ngơ ngác ngồi ở chỗ đó, cũng không nhúc nhích.
"Bối Sắt Phân Ni tới." Thích Ngạo Sương nhẹ nhàng lắc đầu khạc ra một tiếng.
Quả nhiên, Vi Ân Tư giật mình, mông hắn giống như có lò xo, trực tiếp búng lên. Trợn to hai mắt sợ hãi nhìn xung quanh, lại chỉ thấy khuôn mặt bình tĩnh của Thích Ngạo Sương.
"Đã tỉnh rồi hả?" Thích Ngạo Sương tức giận hỏi.
"Ta lại hi vọng mình mãi mãi không tỉnh lại." Vi Ân Tư có chút chán chường nói, lần nữa ngồi xuống.
"Không tranh thủ đi?" Thích Ngạo Sương ngồi ở bên cạnh cứng cỏi nói.
"Tranh thủ? Ta dĩ nhiên muốn! Ta hận không thể bay đến bên cạnh nàng, mang đi nàng. Nhưng là, nàng sẽ đồng ý cùng ta đi sao? Ta có thể mang nàng đi sao?" Vi Ân Tư cười khổ, bộ mặt bi thiết.
"Nếu như ngươi không muốn mang nàng đi thì cứ cùng nàng sống ở đây là được rồi?" Thích Ngạo Sương cười như không cười nhìn Vi Ân Tư .
Vi Ân Tư sửng sốt, quay đầu nhìn Thích Ngạo Sương, khẽ há mồm, không xác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-nang-tuyet-sac/1520097/quyen-4-chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.