Nóng quá, rồi lại lạnh quá. Rất quỷ dị, rất mâu thuẫn, đồng thời tồn tại hai loại cảm giác khác nhau.
Đây là cảm giác của Thích Ngạo Sương. Trên đất nóng bức vô cùng, từng cỗ khí nóng từ dưới lòng bàn chân mà đi lên. Mà bầu trời không ngừng nhũ băng rơi xuống, gió lạnh buốt từng trận. Giầy đi trên chân quả nhiên phát ra mùi cháy khét, cho dù Thích Ngạo Sương không có tiếp xúc với mặt đất cũng có kết quả như thế. Thích Ngạo Sương cũng không có đụng tới mặt đất, mà là nhờ gió nhẹ nhàng nâng nàng bay, cách mặt đất có mấy centi mét cứ như vậy mà bay tới. Cho dù như vậy, giầy vẫn bị nướng phát ra mùi cháy khét.
Thích Ngạo Sương giựt giựt khóe miệng, trực tiếp cởi giày ra, đem giày ném vào nhẫn không gian, chân không trôi lơ lững ở gần mặt đất. Trên bầu trời băng nhũ đang không ngừng rơi xuống, Thích Ngạo Sương nhẹ nhõm tránh thoát những băng nhũ sắc bén này.
Càng đi về phía trước, băng nhũ rơi xuống lại càng ngày càng dày đặc, mà trên đất ngọn lửa toát ra càng ngày càng thường xuyên hơn, làm cho người ta khó lòng phòng bị.
Trước mặt dần dần xuất hiện bóng người, là kẻ tiến vào khu vực này trước nàng. Đó là một nam tử, hắn không nhanh không chậm đi trước mặt, trên lưng là một đôi cánh đen nhánh mở rộng ra, giống như là một cái ô khổng lồ, đem băng nhũ rơi xuống từ trên bầu trời ngăn lại. Mà băng nhũ rơi vào trên cánh của hắn, không có để lại một vết thương nào.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-nang-tuyet-sac/1520079/quyen-4-chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.