Editor: Nhóc tinh nghịch
Thích Ngạo Sương từ từ đi vào, nghe đồn là tới đây sẽ ngửi thấy mùi tanh nhàn nhạt. Có thể khẳng định đây không phải là mùi tanh của máu. Thích Ngạo Sương khẽ cau mày, chỗ này không thể bay được. Trên bầu trời có cấm chế bá đạo, khiến người khác không thể bay ở đây. Suy nghĩ một chút sẽ hiểu, nếu ở đây có thể bay được thì độ khó của tu luyện sẽ giảm đi rất nhiều.
Đám người A Thập Lâm đi theo Thích Ngạo Sương một cách sát sao.
“Tiểu tử kia không thể chạy được. Hắn tới lần đầu, chưa quen thuộc địa hình. Chúng ta đi đường tắt để chặn hắn lại.” A Thập Lâm trầm giọng nói đầy độc ác. Lúc này người ở bên trong còn ít khiến hắn có thể yên tâm. Không thể để cho ai biết bọn hắn hạ độc thủ. Nếu học viện mà biết thì sẽ bị xử lý.
“Được.” Dĩ nhiên những người khác đều nghe theo lời hắn.
“Lợi Tư cũng thật là, sợ đầu sợ đuôi, nói gì mà tốt nhất đừng đắc tội tiểu tử này. Hắn có gì đặc biệt hơn người đâu? Sao có thể nói hắn lợi hại được? Hôm nay sẽ khiến hắn chết không toàn thây.” Đáy mắt A Thập Lâm hiện lên tia khinh thường. Bây giờ hắn đang nhớ tới lời Lợi Tư cảnh cáo hắn mấy ngày trước.
Lợi Tư nhắc nhở hắn năm lần bảy lượt rằng Thích Ngạo Sương tuyệt đối không đơn giản như bề ngoài. Hắn vẫn giấu thực lực của mình. Tốt nhất là đừng đắc tội hắn, kính trọng từ xa thì tốt hơn.
“Đúng vậy, chúng ta tới chỗ mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-nang-tuyet-sac/1520075/quyen-4-chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.