Editor: Nhóc Tinh Nghịch
Rốt cuộc, Thích Ngạo Sương dừng lại, tức giận mà nhìn Kiều Nạp Sâm đã đuổi tới, nói: “Huynh muốn thế nào đây?”
Kiều Nạp Sâm cười híp mắt, ba chân bốn cẳng chạy vội tới trước mặt Thích Ngạo Sương, cười hì hì: “Không có gì. Để học trưởng dẫn học đệ đi tham quan học viện một chút.”
Thích Ngạo Sương nhìn Kiều Nạp Sâm đang cười híp mắt, hơi nổi giận. Da mặt người này thật không phải dày bình thường. Không biết rốt cuộc hắn đang nghĩ gì nữa!
Kiều Nạp Sâm bắt đầu chỉ vào các kiến trúc xung quanh, giới thiệu một cách rất tự nhiên. Trong lòng hắn đã sớm nổi lên hứng thú với thiếu niên tóc đỏ này. Từ vòng thi đầu hắn đã có biểu hiện không tầm thường, vừa rồi lại còn đánh bay đệ tử sáu sao, khiến trong lòng Kiều Nạp Sâm tò mò và nghi ngờ.
Rõ ràng tu vi của thiếu niên tóc đỏ này không sâu, vì sao lại có hành động kinh người như thế? Rốt cuộc hắn có bí mật gì?
Kiều Nạp Sâm cười híp mắt, nói: “Thích Ngạo Sương, bên kia là thư viện của học viện chúng ta. Nó chia làm mười tầng, dĩ nhiên cũng phân theo thân phận và thực lực. Ta có thể vào tầng chín. Có một ngày ta có thể lên đến tầng cao nhất ~~~” Kiều Nạp Sâm gật gù đắc chí, sau đó quay sang nhìn Thích Ngạo Sương.
Sau lưng đã không còn bóng người, chỉ có gió thổi và lá rơi.
Người đâu? Kiều Nạp Sâm hoảng hốt. Thiếu niên tóc đỏ đó lại cứ như vậy mà biến mất không tiếng động ngay sau lưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-nang-tuyet-sac/1520070/quyen-4-chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.