Thích Ngạo Sương từ từ đứng dậy, toàn thân đau đớn. Miễn cưỡng đứng lên, chân trần xuống giường thì phát hiện có cái gì đó không bình thường.
Cảm thấy thân thể dường như bất thường…
Thích Ngạo Sươn vươn tay, cúi đầu nhìn tay một chút, hình như lớn hơn. Cúi đầu ngay lập tức, mái tóc dài màu đỏ nhẹ nhàng rũ xuống. Tay Thích Ngạo Sương chậm rãi cầm một lọn tóc lên, cả kinh trong lòng.
Màu này không phải là màu đen mà mình quen thuộc!
Thích Ngạo Sương chậm rãi chạy tới cái gương duy nhất trong phòng.
Khi Thích Ngạo Sương nhìn thấy người trong gương thì kinh hãi trong lòng, bước nhanh tới, đưa tay ra. Mà người trong gương cũng đưa tay ra.
Thích Ngạo Sương hoàn toàn cứng đờ, từ từ, từ từ thu tay lại. Người trong gương cũng có khuôn mặt kinh ngạc, thu tay lại.
Người trong gương có mái tóc màu đỏ rực, mềm mại, buông tới gót chân, xõa trên mặt đất, cực kỳ duy mĩ. Trên tai phải lại có hai cái bông tai thủy tinh màu tím! Dung mạo độc nhất vô nhị trong gương, sắc mặt tái nhợt, đôi mắt đen nhánh như màn đêm, rất quen thuộc với Thích Ngạo Sương, khiến nàng đau lòng.
Phong Dật Hiên…
Tại sao người trong gương lại là Phong Dật Hiên?!!
Thích Ngạo Sương từ từ cúi đầu, vươn tay, nhìn tay của mình rồi từ từ nhìn tiếp xuống.
Rốt cuộc, mặt Thích Ngạo Sương ngơ ngác, xác định chính là thân thể của chàng, là dáng vẻ của Phong Dật Hiên!
Sao thân thể của mình lại là Phong Dật Hiên???
Sao lại như vậy? Trong đầu Thích Ngạo Sương rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-nang-tuyet-sac/1520063/quyen-4-chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.