Hắc Long Bản phùng mang trợn mắt, đen mặt lại, nhìn ông lão Long Thần. Long Thần vừa nghe những lời này của Hắc Long Bản thì càng thêm tức giận, định ra tay đánh hắn.
“Ông ỷ mạnh hiếp yếu!” Hắc Long Bản vừa ôm đầu tránh né vừa lên án.
“Đồ heo như ngươi mà cũng biết cái gì gọi là ỷ mạnh hiếp yếu à? A! Ngươi biết mà còn hỏi, vậy ngươi bị ngốc à?” Ông già Long Thần càng tức điên lên, ra tay đánh Hắc Long Bản khiến hắn kêu thảm thiết không ngừng.
“Có ý gì? Có ý gì?” Hắc Long Bản ôm đầu, vừa gào khóc thảm thiết vừa hỏi ông lão Long Thần “Chẳng lẽ ông sợ người khác nói ông ỷ mạnh hiếp yếu nên mới…”
“Ơ, thăng cấp rồi, từ ngu xuẩn thành đần độn.” Ông lão Long Thần dừng bàn tay độc ác lại, nói mỉa, “Rốt cuộc ngươi đã hiểu rõ. Long tộc mạnh mẽ hơn loài người nhiều, con nhóc Nữ Thần Quang Minh chẳng là gì trong mắt ta cả. Nhưng ta mà bị người khác nói là ỷ mạnh hiếp yếu thì rất khó coi.” Ông lão Long Thần ngồi xếp bằng, nói thao thao bất tuyệt.
“Hả?” Hắc Long Bản ngạc nhiên, không ngờ Long Thần chẳng những vô sỉ, phúc hắc mà còn hết sức sĩ diện! “Có chuyện này à?” Mặt Hắc Long Bản đầy kinh ngạc.
“Nói nhảm!” Long Thần vênh váo tự đắc, “Nếu không phải con nhóc đó tỏ vẻ đáng thương tìm tới cửa cầu xin ta ký thỏa thuận thì ta nhổ vào! Ta mà phải quan tâm chuyện vớ vẩn này à?” Khóe miệng Long Thần giựt giựt, rồi lẩm bẩm, “Con nhóc đó tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-nang-tuyet-sac/1520023/quyen-2-chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.