"Ngõa Nhĩ Đa......" Tẫn Diêm nhẹ nhàng lắc đầu "Không có tin tức của hắn, hắn vốn là Pháp Sư Hắc Ám, hành tung càng sẽ không dễ dàng bại lộ. Chỉ là, khẳng định hắn cũng biết chuyện của ngươi, có lẽ đang tìm người.”
Thích Ngạo Sương giống như có điều suy nghĩ, không nói gì thêm.
"Tối nay ở chỗ này nghỉ ngơi đi, sáng sớm ngày mai nữa lên đường." Tẫn Diêm nhìn Chu Địch đang ngồi ở cách đó không xa nhẹ nhàng nói "Chu Địch cũng mệt mỏi rồi."
Mọi người đồng ý, bắt đầu nghỉ ngơi.
"Ngạo Sương, ngươi so với trước kia mạnh hơn rất nhiều a, khi nào thể hiện chút thực lực cho ta xem với?" Hắc Long Bản cười hì hì nói.
Thích Ngạo Sương không nhìn Hắc Long Bản đang cợt nhã, mà là cùng Lãnh Lăng Vân chuẩn bị củi đốt và chuẩn bị thức ăn. Hắc Long Bản ở bên cạnh lảm nhảm nói, Áo Tư Tháp thì trầm mặc ngồi đó không nói gì.
Tẫn Diêm lúc này lại đứng lên nói: "Ta đi săn mấy con thỏ hoang."
"Đi đi, đi đi, nhớ kiếm con mập một chút." Hắc Long Bản cười hắc hắc dặn dò. Tẫn Diêm đi về phía Chu Địch lạnh nhạt nói: "Chu Địch, đi thôi."
"Chủ nhân?" Chu Địch nhìn Tẫn Diêm đến gần, có chút kinh ngạc.
"Đi cùng ta kiếm mấy con thỏ hoang." Tẫn Diêm không có lời thừa thải, nhàn nhạt ném ra câu.
Chu Địch cũng không nói cái gì nữa, đứng dậy đi theo phía sau Tẫn Diêm. Một người một rồng cứ như vậy đi vào trong rừng. Dọc theo đường đi cũng không có nói chuyện.
Đi xa một chút, Tẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-nang-tuyet-sac/1520020/quyen-2-chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.