Âm thanh huyên náo càng ngày càng gần.
Thích Ngạo Sương cảnh giác cảm nhận xung quanh. Bởi vì âm thanh này không chỉ vang lên trước mặt, mà còn vang lên ở xung quanh.
Sau một khắc, những bóng đen xuất hiện. Âm thanh không ngừng vang lên, ba người Thích Ngạo Sương bị kìm chân, tiếp theo là cánh tay, phần eo cũng bị nắm chặt.
Thích Ngạo Sương kinh ngạc nhìn thứ gì đó trên cổ tay và cổ chân của mình, đây là Thôn Đằng (dây leo, cây mây)! Màu xanh lá cây từ bốn phương tám hướng không ngừng đánh tới, nhanh chóng quấn cánh tay bọn họ, bắp chân cũng bị sức chặt.
Hắc Long Bản dùng sức làm gãy những dây leo màu xanh lá cây quấn quanh người hắn.
"Đợi đã...! Không nên cử động." Thích Ngạo Sương lại nhỏ giọng ngăn Hắc Long Bản lại. Lãnh Lăng Vân và Thích Ngạo Sương giống nhau, không nhúc nhích, mặc cho những thứ kia quấn đầy toàn thân.
Lỗ mũi Hắc Long Bản phun ra lãnh khí, lúc này mới nhớ tới. Tinh linh tộc yêu thích hòa bình, chủng tộc thiện lương. Bọn họ thích nhất chính là những thứ thiên nhiên. Thực vật và động vật đều là chỗ trú của bọn họ. Chỉ là, có thể sai kiến thực vật, hình như chưa từng nghe nói.
"Loài người bẩn thiểu, nơi này không phải là nơi các ngươi có thể đến, ngay lập tức trở ra ngoài." Một giọng nói lạnh lành truyền đến, trong giọng nói ngạo mạn khiến Hắc Long Bản khó chịu tới cực điểm.
"Đây là đạo đãi khách của Tinh linh tộc các ngươi sao?" Hắc Long Bản phá ra lệ khí, trong nháy mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-nang-tuyet-sac/1520015/quyen-2-chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.