"Được, không cần phải nhắc tới việc này nữa. Có một ngày chúng ta sẽ đòi lại tất cả." Thích Ngạo Sương cười nhạt nhìn Đông Phong Hầu nói: "Đông Phong Hầu, thấy ngươi bây giờ không quen tí nào."
"Lão đại, là đang khen ta hay chê ta đây?" Đông Phong Hầu bài ra vẻ mặt đau khổ nói.
"Đúng rồi, chưa giới thiệu với các ngươi. Hai vị mỹ nữ tuyệt thế là Tập Ít Kì và Tập Ít Tư, đây là Phong Dật Hiên." Thích Ngạo Sương mỉm cười giới thiệu với Đông Phong Hầu: "Còn đây là Đông Phong Hầu, Triệu Hoán Sư."
Mặt Tập Ít Kì và Tập Ít Tư đen thui, bọn họ đâu có muốn giả thành mỹ nữ đâu?
Tuy bây giờ Đông Phương Hầu đã có thể nói năng lưu loát, nhưng tính tình thì đần độn như cũ, không có giễu cợt mọi người, mà rất khí phách.
"Ngạo, Ngạo Sương!!" Kiều Sở Tâm còn có chút không với tên mới của Thích Ngạo Sương, nói với Thích Ngạo Sương bên cạnh: "Hiện tại không biết Hạ Thiên và Thủy Văn Mặc thế nào. Ta không biết làm thế nào tìm được bọn họ."
"Rốt cuộc Ma thú nào tập kích các ngươi?" Thích Ngạo Sương khẽ nhíu mày hỏi.
"Không biết. Đông Phong Hầu cũng không biết Ma thú đó là Ma thú gì. Nó rất đáng sợ, rất cao lớn, toàn thân đều là lửa. Dùng công kích gì cũng không có hiệu quả với nó, cho nên chúng ta không thể làm khác hơn là chạy trốn." Kiều Sở Tâm vừa nói trong lòng vẫn còn sợ hãi.
Thích Ngạo Sương khẽ trầm tư, nói: "Chờ sau khi chúng ta thu phục được tộc Nhân Ngư có được Thần khí rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-nang-tuyet-sac/1520005/quyen-2-chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.