Phong Dật Hiên liếm liếm đôi môi khô khốc, do dự. Lãnh Lăng Vân cũng trầm mặc.
"Hai người cảm thấy ta sẽ làm chuyện điên rồ sao?!" trên mặt Khắc Lôi Nhã một mảnh yên tĩnh, cứ như vậy nhàn nhạt nói ra một câu.
"Ta hiểu biết rõ nàng không phải người như vậy. Nhưng là......" Phong Dật Hiên muốn nói lại thôi. Nhưng hắn không muốn nói cho Khắc Lôi Nhã biết sự thực tàn khốc như vậy. Đây là đang xát muối lên vết thương của Khắc Lôi Nhã. Nhưng nếu mình không nói, Khắc Lôi Nhã cuối cùng cũng sẽ biết chuyện này. Khi đó, sẽ làm Khắc Lôi Nhã khổ sở hơn.
"Giống như hai người nói, ta còn có rất nhiều chuyện phải làm. Mẫu thân và sư phụ chết, ta nhất định sẽ hướng thần điện Quang Minh đòi lại món nợ này." thanh âm Khắc Lôi Nhã thật bình tĩnh, lại lạnh lẽo khác thường.
Phong Dật Hiên nhìn Khắc Lôi Nhã, cắn cắn môi. (lại cắn nữa à?)
Khắc Lôi Nhã không nói gì, lẳng lặng chờ đợi lời kế tiếp của Phong Dật Hiên.
Phong Dật Hiên và Lãnh Lăng Vân liếc nhau một cái, cuối cùng Phong Dật Hiên nhẹ nhàng nói ra An Mạt Cách Lan và thần điện Quang Minh liên thủ phát ra Lệnh Truy Nã Khắc Lôi Nhã, âm thanh Phong Dật Hiên rất nhẹ rất nhẹ, vẫn cẩn thận chú ý nét mặt Khắc Lôi Nhã. Vậy mà, từ đầu đến cuối Khắc Lôi Nhã đều vô cùng bình tĩnh.
Phong Dật Hiên rốt cuộc nói xong rồi, hắn lo lắng nhìn khuôn mặt bình tĩnh của Khắc Lôi Nhã, trong lòng trăm mối cảm xúc ngổn ngang.
Khắc Lôi Nhã quay đầu nhìn hai người,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-nang-tuyet-sac/1519990/quyen-2-chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.