🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Khắc Lôi Nhã nhìn người đang mỉm cười trước mắt. Nàng có cảm giác bộ quần áo trên người hắn rất quen, hình như đã gặp ở đâu đó. Rốt cuộc thì gặp ở đâu?
“Ta đã thấy ngươi trong thủy tinh ký ức về đại hội tỷ võ ở Lạp Cách Tạp. Ngươi mạnh hơn lúc đó.” Tạp Đạt Nhĩ nhìn Khắc Lôi Nhã bằng ánh mắt sáng rực, nóng bỏng. Thật muốn đánh với thiếu nữ trước mắt này một trận. Thật muốn biết thực lực bây giờ của nàng đã tới đâu. Mình và nàng ai hơn ai. Nhưng bây giờ khiêu chiến với nàng thì không thể. Những vết máu đã khô trên người nàng cho thấy nàng vừa trải qua một cuộc ác chiến, chưa khôi phục như cũ.
“À.” Khắc Lôi Nhã hờ hững à một tiếng. Thì ra người trước mắt đã xem thủy tinh ký ức về đại hội tỷ võ. Có điều chuyện này chẳng liên quan gì tới mình cả. Khắc Lôi Nhã à một tiếng rồi lại xoay người rời đi.
“Đợi chút.” Tạp Đạt Nhĩ bồng bềnh đi tới trước mặt Khắc Lôi Nhã, vô cùng trịnh trọng mà nói “Khắc Lôi Nhã tiểu thư, có thể mời muội đánh với ta một trận không? Dĩ nhiên không phải bây giờ. Đợi đến lúc muội dưỡng thương cho tốt đã.”
Thì ra là người mê võ. Nói đơn giản hơn thì là người ngu ngốc. Khắc Lôi Nhã không để ý, xoay người rời đi.
“Tiểu thư Khắc Lôi Nhã.” Tạp Đạt Nhĩ vội vàng đuổi theo “Xin đánh với ta một trận.” Khắc Lôi Nhã mắt điếc tai ngơ tiếp tục bước.
“Tiểu thư Khắc Lôi Nhã, xin đánh với ta một trận thôi.” Tạp Đạt Nhĩ như một con ruồi đuổi theo sau Khắc Lôi Nhã, kêu vo vo.
“Huynh không phải là đối thủ của ta.” Khắc Lôi Nhã đứng lại, xoay người nhìn Tạp Đạt Nhĩ, cười lạnh đầy khinh miệt “Huynh có cảm thấy bây giờ đánh với ta một trận thì huynh có thể thắng không?”
“Chưa đánh đã nói thất bại thì còn sớm quá.” Mặt Tạp Đạt Nhĩ đầy nghiêm túc.
“Huynh nghĩ là thực lực của ta bây giờ chỉ có vài phần như trước à?” Khắc Lôi Nhã khó chịu. Ông trời hay đùa giỡn nàng. Mỗi lần nàng mạnh mẽ hơn thì lại có người mạnh hơn tới chèn ép nàng. Bây giờ nghĩ lại mới thấy đúng là như vậy! Mỗi lần nàng đột phá đều gặp phải người mạnh hơn! Lần này trong không gian thí nghiệm cũng vậy! Đột phá tầng thứ mười của Liên Hoa Bảo Giám nhưng vẫn không thể đánh lại chín Thành chủ cùng liên thủ. Nếu chỉ 2-3 người thì có lẽ có thể đánh mộ trận nhưng những người mạnh nhất lại vây nàng và Phong Dật Hiên trong không gian thí nghiệm. Thật kỳ lạ! Bây giờ lại dây dưa với cái tên đáng ghét đam mê võ nghệ này. Chẳng lẽ mình giống quả hồng mềm lắm à? 
Tạp Đạt Nhĩ sửng sốt. Hắn thấy vết thương của Khắc Lôi Nhã còn chưa lành, thực lực chỉ thua hắn một bậc là cùng. Đợi vết thương của nàng khỏi thì có lẽ thực lực của bọn họ là ngang nhau.
“Muốn đánh thì chờ ta khỏi hắn đã. Ta sẽ đánh cho huynh không tìm được đường về nhà. Nếu muốn tìm tai họa thì tới nhà Hi Nhĩ ở đế đô An Mạt Cách Lan mà tìm ta.” Khắc Lôi Nhã bỏ lại một câu rồi đi luôn. Khẩu khí thật lớn! Thái độ thật phách lối!
Sắc mặt của Tạp Đạt Nhĩ từ từ trầm xuống. Lần đầu tiên có người dám nói năng phách lối như vậy với hắn.
“Ta tiễn muội về. Ta sẽ canh chừng muội, chờ thương thế của muội tốt hơn! Sau đó thì mời muội toàn lực đánh với ta một trận!”
“Không có hứng thú.” Khắc Lôi Nhã không có cảm giác tốt đẹp với loại người thần kinh không bình thường này. Nếu không phải vết thương của nàng chưa khỏi thì đã sớm đánh cho người này phải kêu khóc om sòm rồi. Thuốc của Tư Không Lâm giúp nàng cầm máu trong nháy mắt nhưng vết thương chưa lành ngay được.
Tạp Đạt Nhĩ không nói một tiếng nào, theo sát sau Khắc Lôi Nhã.
Khi Khắc Lôi Nhã nhếch nhác bước vào lữ điếm thì mọi người đều dùng ánh mắt quái dị mà nhìn nàng. Chính xác hơn là nhìn Tạp Đạt Nhĩ bên cạnh nàng. Trên người Khắc Lôi Nhã loang lổ vết máu mà Tạp Đạt Nhĩ mặc áo trắng vẫn sạch sẽ như thường. Hai người này thật kỳ lạ. Sao người đàn ông này không bảo vệ thiếu nữ kia cho tốt? Tạp Đạt Nhĩ cảm nhận được ánh mắt không mấy thiện ý của mọi người trong lữ điếm thì ngượng ngùng cúi đầu, thuê một phòng.
Đêm khuya, Khắc Lôi Nhã tắm rửa thay quần áo rồi ngồi xếp bằng trên giường. Cảm nhận lực hoa sen lưu chuyển trong người thì kinh ngạc khi phát hiện ra nó tự động lưu chuyển. Mặc dù rất chậm nhưng đúng là đang tự động lưu chuyển chữa thương cho nàng. Nó lan khắp các kinh mạch rất chậm chạp nhưng không ngừng sinh sôi, không ngừng lưu chuyển.
Khắc Lôi Nhã mừng rỡ trong lòng. Nàng không hề biết Liên Hoa Bảo Giám lại có tác dụng kỳ diệu như vậy. Khắc Lôi Nhã thúc giục lực hoa sen trong cơ thể, thúc đẩy quá trình lưu chuyển của nó. Với tốc độ này thì chỉ vài ngày nữa vết thương của nàng sẽ khỏi hẳn. Thật tốt quá!
Sau khi hấp thu thiên lôi một lần nữa thì Kim Liên lại ngủ say, đến bây giờ vẫn chưa tỉnh.
Không biết đế đô bây giờ thế nào. Tinh thần Khắc Lôi Nhã từ từ tiến vào cảnh giới hư vô. Tất cả xung quanh đều yên lặng lại.
Khắc Lôi Nhã cảm nhận xung quanh. Hoa văn trên cột giường, cái khe đầy bụi trên sàn nhà, đồ trang trí trên tường, khóa cửa trên cửa. Tinh thần nàng từ từ mở rộng, sàn nhà ngoài hành lang, cuối cầu thang, trong đại sảnh của lữ điếm có người đang ngồi uống rượu nói chuyện phiếm.
Tất cả đều rất rõ ràng.
Khắc Lôi Nhã đang chuẩn bị thu hồi cảm nhận thì một câu nói thật nhỏ bay vào tai nàng.
“Nghe nói lần này nhà Hi Nhĩ gặp rắc rối lớn rồi. Công Tước Hi Nhĩ một tay che trời lần này phải nhức đầu đấy.”
“Không hẳn thế! Phu nhân của Hầu Tước Lạp Cách có ý đồ mưu hại Đại hoàng tử, tội danh này không nhỏ đâu. Nghe nói vẫn đang nhốt trong Gia Lạc viên đấy.”
“A, nói thật, ta cảm thấy chuyện này không chỉ đơn giản như vậy.”
“Chắc chắn rồi. Rõ ràng là có âm mưu. Hoàng đế vẫn chưa chọn Hoàng Thái Tử, quan hệ của hai hoàng tử sớm muộn gì cũng chuyển xấu.”
“Nhỏ giọng một chút.”
Khắc Lôi Nhã không nghe lọt câu tiếp theo. Lòng của nàng đã bay về đế đô! Mẫu thân bị nhốt? Người bị nghi ngờ là kẻ mưu hại Đại hoàng tử? Sao có thể! Điều này rõ ràng là một âm mưu. Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì? Phải gặp gia gia hỏi thôi.
Khắc Lôi Nhã thu hồi thần thức, bỗng nhiên mở mắt, lấy từ trong chiếc nhẫn không gian ra quyển trục truyền tống mà Ô Mã Lý đưa cho. Giờ phút này nàng vô cùng lo lắng trong lòng, hận không thể về đế đô ngay lập tức.
Xé quyển trục truyền tống ra, một luồng ánh sáng trắng lóe lên, bóng dáng Khắc Lôi Nhã biến mất ngay tại chỗ.
Cùng lúc đó, Tạp Đạt Nhĩ ở phòng sát bên cạnh chợt ngồi dậy. Biến mất rồi!
Hơi thở của Khắc Lôi Nhã biến mất! 
Đột nhiên biến mất. Vậy là Khắc Lôi Nhã có quyển trục truyền tống không gian quý báu trong tay? Đi đâu mà lại vội vàng như vậy? Tạp Đạt Nhĩ cau mày, không thể nghĩ ra nguyên nhân. Dù thế nào thì phải tìm được nàng, đánh với nàng một trận.
Khi thân hình của Khắc Lôi Nhã xuất hiện ở mật thất thì Ô Mã Lý đang nằm trên giường trong lúc đó cũng đột nhiên mở mắt ra. Có người xuất hiện trong mật thất. Hắn đã để lại ấn ký nên sẽ biết ngay lập tức. Có thể đột nhiên xuất hiện ở đó thì chỉ có thể là một người. Đó chính là đồ đệ yêu quý của hắn – Khắc Lôi Nhã.
Ô Mã Lý vội vàng bò dậy, chỉ khoác vội cái áo dài liền chạy về nhà mình. Ô Mã Lý có một tòa nhà ở đế đô, cách nhà Hi Nhĩ không xa. Thường ngày Ô Mã Lý ở tại nhà Hi Nhĩ, bỏ không nhà của mình.
Ô Mã Lý gặp Khắc Lôi Nhã ở giữa đường.
“Khắc Lôi Nhã!” Ô Mã Lý mừng rỡ. Sau đó quan sát toàn thân Khắc Lôi Nhã một cách lo lắng xem có vết thương nào không. Khắc Lôi Nhã dùng quyển trục truyền tống để trở về, nhất định là đã gặp phải chuyện nguy hiểm không thể giải quyết được.
“Sư phụ, con không sao. Mẫu thân con đâu ạ?” Khắc Lôi Nhã vội vàng hỏi thẳng vào vấn đề.
Ô Mã Lý ngẩn ra, thấy Khắc Lôi Nhã không có thương tích thì mới hiểu ra nguyên nhân nàng quay về.
Khắc Lôi Nhã im lặng nhìn Ô Mã Lý, trong lòng càng lo lắng hơn, giọng nói cũng cao hơn: “Sư phụ, người nói thật đi! Mẫu thân con thế nào rồi?”
“Khắc Lôi Nhã, chúng ta về phủ Hi Nhĩ đã. Đây không phải nơi để nói chuyện.” Ô Mã Lý nhìn xung quanh. Đây là con phố không phồn hoa nhưng cũng không vắng vẻ. Nói chuyện này bên ngoài thật không sáng suốt. Mặc dù bây giờ là đêm khuya không người nhưng nếu còn tiếp tục nói chuyện thì sẽ có người chú ý.
“Không, sư phụ. Tới nhà người trước đi. Con không muốn ai biết con đã về.” Mặc dù trong lòng Khắc Lôi Nhã rất nóng vội nhưng không hề rối loạn. Mẹ bị hãm hại – đây là âm mưu lớn. Thần điện Quang Minh và nhà Khắc Lôi Nhã cũng sẽ có hành động. Bây giờ còn chưa xác định được có phải thế lực cả hai bên đều ủng hộ cùng một hoàng tử hay không nên không thể hành động thiếu suy nghĩ được.
“Được. Đi mau.” Ô Mã Lý nhanh chóng đi về phía trước, bóng dáng hai người biến mất trong màn đêm.
Về nhà Ô Mã Lý, Khắc Lôi Nhã nghe Ô Mã Lý nói xong thì mặt trầm như nước, trong mắt càng lạnh lẽo hơn.
“Cho nên, tình hình bây giờ rất tế nhị. Hơn nữa Hoàng đế bệ hạ không có ý muốn nhúng tay vào.”
“Chẳng lẽ Hoàng đế bệ hạ không biết Đại hoàng tử đã đồng ý điều kiện của Thần điện à?” Khắc Lôi Nhã cau mày. Đại hoàng tử đồng ý điều kiện này thì chẳng bao lâu thần quyền sẽ áp đảo vương quyền. Đại hoàng tử đồng ý sau khi lên ngôi, xác lập vị trí Hoàng thái tử thì sẽ nhận Giáo Hoàng là cha đỡ đầu! Hoàng thái tử là hoàng đế tương lai. Lúc hoàng đế gọi Giáo Hoàng là cha đỡ đầu thì sẽ có hậu quả thế nào?
“Nhất định là Hoàng đế bệ hạ biết.” Ô Mã Lý thở dài. “Chúng ta biết, chẳng lẽ Hoàng đế bệ hạ lại không biết?”
Khắc Lôi Nhã cau mày suy nghĩ. Nếu là vậy thì nàng thật không hiểu người kia đang nghĩ gì. 
“Chuyện của mẫu thân con là sao ạ?” Khắc Lôi Nhã trầm giọng hỏi, đáy mắt lạnh lẽo, mang theo sát khí.
“Công chúa Mã Lệ Ti và Nhị hoàng tử mở tiệc trà, mời rất nhiều thanh niên quý tộc và cả Đại hoàng tử. Tất cả người của tiệc trà đều do mẫu thân con quản lý. Rượu của Hoàng tử và công chúa là tự tay mẫu thân con dâng lên. Đại hoàng tử uống xong thì phát hiện trong rượu có độc.” Ô Mã Lý thở dài. Đây rõ ràng là âm mưu.
“Sao Nhị hoàng tử không dứt khoát độc chết Đại hoàng tử?” Khắc Lôi Nhã cười lạnh. Nàng đã đoán được.
“Nếu là như vậy thì mẫu thân của con đã bị xử treo cổ rồi.” Ô Mã Lý cau mày “Mà Nhị hoàng tử còn cần dựa vào sự ủng hộ của nhà Hi Nhĩ, cho dù là trước hay sau khi lên ngôi. Độc chết anh trai để đi lên vị trí Hoàng Thái Tử sẽ khiến mất lòng dân. Sau khi lên ngôi còn cần nhà Hi Nhĩ nâng đỡ. Nhị hoàng tử làm vậy là muốn ép nhà Hi Nhĩ phải tỏ thái độ ủng hộ hắn.”
Thật là một âm mưu vụng về! Ai cũng nhìn ra đây là một âm mưu, mà còn là âm mưu được Hoàng đế bệ hạ ngầm cho phép. Nhưng lại vô cùng hiệu quả! Ít nhất bây giờ nhà Hi Nhĩ đã bị đưa lên đầu sóng ngọn gió, trực tiếp đối đầu với thần điện Quang Minh!
“Tuy mẫu thân con bị giam ở Gia Lạc Viên nhưng không bị làm khó dễ gì. Ăn tốt nhất, ở tốt nhất. Không chỉ là vì mặt mũi của nhà Hi Nhĩ mà còn do Nhị hoàng tử và công chúa Mã Lệ Ti cố ý dặn dò.” Ô Mã Lý vội vàng giải thích. Hắn thấy ánh mắt của Khắc Lôi Nhã càng ngày càng lạnh, giống như hàn băng ngàn năm! Trong lòng hắn dâng lên dự cảm chẳng lành. Ngàn vạn lần Khắc Lôi Nhã đừng kích động mà làm việc gì ngốc nghếch!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.