Khắc Lôi Nhã nhìn trước mắt gương mặt tuấn tú đột nhiên phóng đại, cảm nhận hơi thở ấm áp của Phong Dật Hiên phả trên mặt nàng, trong lòng không khỏi căng thẳng, không chút nghĩ ngợi liền đánh một quyền vào ngay chỗ cũ.
"A" Phong Dật Hiên tránh cũng không tránh, trực tiếp chịu phải một quyền này, mắt lần nữa hoa hoa lệ lệ hôn lên vòng ấn ký màu đen.
"Dám lại gần ta nữa, ta đánh cho ngươi bộ mặt nở đầy hoa." Khắc Lôi Nhã xoay người hừ lạnh đi về phía trước đi. Rồi sau đó mới nhẹ nhàng thở phào một cái, đáy lòng không khỏi khẩn trương. Đáng chết cái tên Phong Dật Hiên này, đột nhiên dựa vào gần như vậy, sợ hết hồn, thật muốn ăn đòn mà! Đáng đời!
"Chờ ta một chút." Phong Dật Hiên che mắt vội vàng chạy theo. Khóe miệng lại mang theo một nụ cười thản nhiên......
Ba tháng qua đi, không có ai biết Phong Dật Hiên và Khắc Lôi Nhã ở nơi hỗn loạn này rốt cuộc đối mặt với những thứ gì, cũng không biết bọn họ rốt cuộc đã trải qua khảo nghiệm ra sao.
Trên Phong đảo, Thiên Cương Phong lão ngồi chồm hổm trên mặt đất, đảo đảo rổ rau trong tay, lão một mình ẩn cư ở chỗ này, hoàn toàn tự cung tự cấp, làm việc không thấy mệt mỏi. Dù sao lão còn là một phàm nhân, muốn ăn cơm muốn mập mạp.
"Ai nha, lúc nào thì có thể trở về đây?" Thiên Cương Phong lão từ Nhẫn Không Gian móc ra khối thủy tinh nho nhỏ nhìn qua nhìn lại, thủy tinh không có bất kỳ gì khác thường. Lão đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-nang-tuyet-sac/1519976/quyen-1-chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.