“Sao ngươi lại muốn dùng cái tên giả Bạch Tiểu Nguyệt?” Hạ Thiên vuốt cằm nhìn Khắc Lôi Nhã đi phía trước đầy nghi ngờ. Sau đó nàng quay đầu nhìn mỹ nam tử đang mỉm cười như gió xuân bên cạnh, khóe miệng có chút run rẩy mà nói: “Còn nữa, tại sao thầy Tạp Mễ Nhĩ của ngươi lại xuất hiện ở đây?”
“Ta thích.” Khắc Lôi Nhã nhẹ nhàng bỏ lại một câu.
“Ha ha, đây cũng là sở thích của ta. Ở đế đô nhàm chán quá nên ta ra ngoài chơi với các ngươi.” Tạp Mễ Nhĩ cười đến dịu dàng dễ gần, trong mắt lóe lên ánh sáng lạnh. “Hơn nữa ta còn là phó đoàn của các ngươi. Không nghe lời ta sẽ bị trừng phạt đấy.”
Mấy chữ vô cùng dịu dàng cuối cùng đọng lại trong tim mọi người. Rõ ràng là cực kỳ dịu dàng mà sao có cảm giác rợn cả tóc gáy. Sẽ trừng phạt, sẽ trừng phạt ~~ giọng nói vọng lại trong tai mọi người như ma âm.
“Đoàn Dong Binh Nguyên Bảo?” Hạ Thiên cầm một tờ giấy. Chính là cuốn sách bọn họ mới ghi tên vào của đoàn Dong Binh để làm căn cứ. Nàng nhìn trời “Tại sao lại có cái tên kỳ cục này nhỉ? Nguyên bảo là cái gì?”
Khắc Lôi Nhã cải trang thành cung tiễn thủ bình thường, hờ hững nói: “Đó là sở thích của ta.”
Hạ Thiên im lặng, cất chứng thư vào, yên lặng theo sau không nói gì nữa.
“Bỏ lại nhiều người như vậy để đi rèn luyện với ta, có được không?” Lý Minh Ngữ nhìn cửa thành, nhàn nhạt hỏi.
“Ta mà ở lại mới là không tốt.” Khắc Lôi Nhã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-nang-tuyet-sac/1519918/quyen-1-chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.