Lúc Lục Tự về nhà, Nghiêm Thanh đã rời đi.
Anh ngồi trên ghế salon một chốc, bụng nghĩ đi nấu gì ăn, nhưng chợt nhớ là mớ đồ ăn cuối cùng ngày hôm qua đã vào bụng mất rồi, đành phải gọi đồ ăn ngoài.
Mở khóa màn hình, phát hiện trên đó có tin nhắn còn chưa hồi âm, anh nhìn một lát, trong đó có không ít thân thích, một vài người bạn gửi tin nhắn an ủi, anh vừa tốt nghiệp được một năm, bởi vì suốt ngày lẽo đẽo leo Tần Vân, cho nên bạn bè đại học cũng không có mấy, chuyện này hôm qua ở lễ thành hôn, chắc mọi người đều biết hết rồi.
Đúng là thảm hại.
Lục Tự xem tin nhắn một lúc, còn chưa hồi phục, bỗng có điện thoại tới.
Địch Bạch.
Bởi vì Địch Bạch có cái họ khá đặc biệt, cho nên vì duyên cớ đó Lục Tự ấn tượng với hắn rất sâu, trong vòng tròn bạn bè của Tần Vân, anh nhớ từng gặp qua vài lần, nghe nói dựa vào việc xây dựng mà làm giàu, anh trai của hắn ta là người can đảm cẩn trọng, làm bất động sản, gia đình rất nhanh mà giàu, hiện tại đã có mấy cái công ty bất động sản rồi.
Nhưng mà đối với loại giàu mới nổi này, cũng không có gì đặc biệt, Lục Tự đối với các loại cậu ấm trong vòng này không có nhiều hứng thú.
Lục Tự nhận điện thoại: “Có chuyện gì vậy Địch Bạch?”
Địch Bạch liếc nhìn Nghiêm Thanh ngồi nghiêm chỉnh bên cạnh, cười sang sảng đáp: “Tự à, hai ngày trước chúng ta còn đi ăn cơm với nhau mà, kêu như vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-le-duong-toi-bo-vi-hon-phu/248021/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.