Nước Tề, mùa đông năm Hà Thanh thứ ba (564 công nguyên),Vũ Đế Bắc Chu điều động đại ti mã trụ quốc Úy Trì Huýnh, cùng Ung Châu Mục Vũ Văn Hiến suất lĩnh mười vạn tinh binh, vây công Lạc Dương, Ung châu mục Vũ Văn hiến, cùng thứ sử Đồng Châu Đạt Hề Vũ, tổng quản Kính Châu Vương Hùng đóng quân tại Mang Sơn. 
Lạc Dương báo nguy, Lan Lăng Vương Cao Trường Cung nhận lệnh từ Tề Vương Cao Trạm cứu viện Lạc Dương, suất lĩnh năm trăm thiết kỵ bôn ba một ngày một đêm. Vào buổi tối, Trường Cung phân phó hạ trại ngay tại chỗ nghỉ ngơi, chuẩn bị hội sư vào ngày mai ở sơn khẩu Mang Sơn, nhất cử vây viện binh Lạc Dương. 
Trên lưng ngựa bôn ba một ngày Tử Dạ cùng Kỳ Lạc run rẩy bò xuống ngựa, bắt ghìm chặt dây cương ròng rã một ngày trong lòng bàn tay để lại một đạo ngấn sâu. 
Hai chân Kỳ Lạc đứng trên mặt đất nhịn không được run, đưa tay vuốt vuốt eo, chỉ cảm thấy một mảnh đau nhức, tựa như muốn gãy mất. Kỳ Lạc chắp tay trước ngực thổi thổi tay, nàng chỉ mặc một cái áo thun, kém chút liền bị cóng đến cứng ngắc lại. 
Tử Dạ quấn chặt lấy Hồng Bào trên người, bàn chân rơi trên mặt đất, vết thương mặc dù đã cầm máu, thế nhưng cứ đứng trên truyết bùn mùa đông như vậy, chỉ cảm thấy vừa đau lại lạnh, một khắc cũng đứng không nổi. Thân thể trải qua một ngày xóc nảy, đã muốn tan ra thành từng mảnh, muốn bàn chân không lạnh, chỉ có một cái biện pháp, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-kien-lan-lang/3035171/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.