Tử Dạ cười nhạt một tiếng, "Lần này ta hi sinh như thế, ngươi lấy cái gì bồi thường cho ta?''"Cả đời phục tùng,'' Trường Cung chắc chắn gật đầu, dường như đang nói một câu hứa hẹn vô cùng trịnh trọng."
Ngươi...
Nói quá lời."
Tử Dạ buông lỏng tay Trường Cung ra,, lành lạnh cười một tiếng, "Hứa hẹn không đáng tin, ta không muốn thứ này."
Nhẹ nhàng hít vào một hơi, Tử Dạ tà mị cười, "Nhan sắc mà thôi, ta tin tưởng ngươi đọc qua phật kinh, hẳn là nghe qua, không tức thị sắc, kỳ thật thân thể này bất quá là một bộ túi da mà thôi, ngươi nói, đúng hay không?" Nói xong, xoay người áo lông tím trên người trong nháy mắt trượt xuống dưới chân.Thân thể Trường Cung run lên, đột nhiên từ phía sau ôm lấy nàng, thiên ngôn vạn ngữ, chỉ biến thành một tiếng hít thở không thông.Tử Dạ ngón tay vẫn giải khai dây thắt lưng tử sam, tâm, lại là một mảnh ấm áp, "Sao? Không nỡ để ta xuất đầu lộ diện à?"Trường Cung cười đến đắng chát, dần dần buông lỏng thân thể Tử Dạ ra,, khàn giọng nói: "phải!"Tử Dạ đột nhiên xoay người qua, trong nháy mắt tử sam trên người trượt xuống, mị hoặc cười nói: "Vậy ta muốn ngươi làm một chuyện, hảo hảo sống tiếp, về sau gặp chuyện gì cũng phải suy nghĩ, đừng tranh quân công, ghi nhớ, bình thường là bình an."
Trường Cung gật đầu cười một tiếng, nắm chặt trường kiếm trong lòng bàn tay, "Ta sẽ sống, ngươi cũng phải sống tiếp.''Tử Dạ nhẹ nhàng cười cười, trong nháy mắt giải khai áo mỏng, nhìn thấy mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-kien-lan-lang/3035141/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.