Đông tuyết hơi ngưng, tiết trời đại địa tựa hồ có chút ấm áp lại.Đậu Ảnh ở dược phòng tướng phủ lẳng lặng đảo thuốc, bụng đầy tâm sự.Sư đệ ở bên vừa bốc thuốc, vừa nói: "Thất sư tỷ, Cao Trường Cung quả nhiên không thể khinh thường a, ngươi xem đã qua một tháng rồi, cũng chẳng có tin tức nào truyền về từ biên ải, chẳng lẽ hắn đã mọc cánh bay ra ngoài rồi sao?''Đậu Ảnh bị nói trúng tâm sự, dừng tay, quay đầu nhìn sư đệ, "Tiểu sư đệ, ngươi không cần phải nhắc ta cũng thấy quái lạ, không biết Cao Trường Cung sao có thể bình yên xuất quan?''Sư đệ nhẹ nhàng hít một tiếng, "Ta nói nha Thất sư tỷ, hai chúng ta cũng nên suy nghĩ thật kỹ, tìm cớ gì rời đi nơi này đi. Ngươi biết rất rõ ràng vị Linh Ca quận chúa này tâm ngoan thủ lạt, đã từng ra độc thủ với sư huynh, chúng ta còn lưu lại nữa, chỉ sợ đêm dài lắm mộng a.""Ngươi nói không sai, chỉ thương thế của ta còn phải dưỡng thêm một đoạn thời gian nữa mới có thể khỏi hẳn." Đậu Ảnh gật đầu, "Ta tin tưởng quận chúa nhất thời sẽ không ra tay với chúng ta.""Làm sao ngươi biết?""Ngươi nhìn nàng đối với chúng ta nhiệt tình, dược liệu cả phủ cho chúng ta cứ việc dùng, xuất nhập phủ đệ cũng không ngăn trở, ngược lại còn phân phó hạ nhân đối đãi chúng ta như tân khách, nếu ta không đoán sai, nàng đang hữu tâm mời chào chúng ta giúp nàng.'' Đậu Ảnh chậm rãi nói, bỗng nhiên cười cười, "Bất quá chúng ta đều là lang trung sơn dã, chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-kien-lan-lang/3035085/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.