"Nhất thiết hữu vi pháp. Như mộng, huyễn, bào, ảnh. Như lộ diệc như điện. Ứng tác như thị quan.[1]"Ngày đầu tiên sau khi Trường Cung đi, Chức Cẩm vẫn như trước kia, sáng sớm đi phật đường tụng kinh lễ Phật.Tử Dạ lặng yên đi theo nàng, ở bên ngoài phật đường nhìn thấy Chức Cẩm dáng vóc tiều tụy, trái tim hơi thắt lại, lẩm bẩm nói: "Ngươi lặp đi lặp lại đều là đọc câu này, nhưng là muốn nói với chính mình, hết thảy trần duyên, đều nên quên hết sao?''"Chức Cẩm tỷ tỷ, Chức Cẩm tỷ tỷ!" Một thanh âm nhỏ nhắn xinh xắn đột nhiên từ đằng xa truyền đến, chỉ thấy một bộ áo đỏ vội vàng chạy tới phật đường, "Chức Cẩm tỷ tỷ, ngươi mau cứu ta, mau cứu ta!"Tử Dạ nhìn nàng rõ ràng là nữ hài vừa mới mười ba tuổi, khuôn mặt vẫn chưa thoát sự ngây thơ trong trắng, không biết bởi vì cái gì khóc thành cả khuôn mặt đầy nước mắt, bỏ mặc sự truy đuổi của nha hoàn phía sau, một mạch chạy vào phật đường.Tử Dạ cẩn thận nhìn mặt mũi của nàng, tựa hồ đã thấy qua ở đâu, nhưng nhất thời lại không nghĩ ra."Tiểu thư, tiểu thư, chúng ta vẫn nên mau mau hồi phủ đi, thánh chỉ đã hạ, cho dù lão gia có đi cầu Hoàng Thượng, cũng không thể thay đổi được gì.'' Nha hoàn cũng nước mắt đầy mặt, bối rối đuổi theo cô bé áo đỏ vọt vào phật đường."Anh Nô?" Chức Cẩm biến sắc, đặt phật châu cầm trong tay ở trên bàn trà, tiến lên cầm hai tay Anh Nô, ôn nhu nói, "Thế nào? Sao lại khóc thành thế này?''"Chức Cẩm tỷ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-kien-lan-lang/3035053/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.