Ấm áp huyết dịch đột nhiên vẩy lên trên áo giáp băng lãnh của Tử Dạ, Tử Dạ kinh ngạc quay đầu, nhìn thấy Kỳ Lạc dùng trường kiếm tự đâm vào ngực của chính mình, vội vàng nắm thật chặt tay của nàng, "Tiểu Lạc Lạc, ngươi đang làm chuyện ngu ngốc gì vậy hả? Tại sao ngươi có thể thương tổn tới mình thế này?''"Tử Dạ, thả ta đi..." Kỳ Lạc nói xong, lại tránh thoát tay Tử Dạ, nhất kiếm lại đâm vào bụng mình."Ngươi..." Tử Dạ hoảng sợ bịt vết thương đang khoogn ngừng tuôn máu của Kỳ Lạc, nước mắt trượt xuống, "Tiểu Lạc Lạc, coi như ta cầu ngươi, đừng thương tổn tới mình, có được hay không?"Kỳ Lạc ngơ ngác nhìn Tử Dạ, đột nhiên rung động cười một tiếng, "Nếu... Ngươi không gặp được Cao Trường Cung, ta không gặp phải Vũ Văn Linh Ca, ngươi nói xem... Hai người chúng ta... Sẽ trở về sao?"Tử Dạ gật đầu, "Sẽ, nhất định sẽ.""Kỳ thật... Ta cũng không để ý ngươi là con gái của ai... Bởi vì... Ngươi chí ít không có tính toán ta... Yêu là yêu, không yêu là không yêu..." Nước mắt Kỳ Lạc trượt xuống, không đợi Tử Dạ phản ứng, nhất kiếm nữa đâm vào thân thể của mình, "Chỉ là... Hiện tại ta chỉ muốn đi... Thả... Ta... Đi... Cầu ngươi... Nếu không... Ta sẽ chết ở chỗ này!"Tử Dạ rung động ôm lấy Kỳ Lạc, trịnh trọng gật đầu, "Được... Tốt... Ta thả ngươi đi..."Hộc Luật Thế Hùng hãi nhiên nhìn một màn trước mắt, không rõ vì sao Kỳ Lạc có thể tự thương hại như vậy.Tử Dạ nức nở nói: "Hộc Luật tướng quân, chúng ta đưa Tiểu Lạc Lạc ra khỏi thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-kien-lan-lang/3035032/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.