"Làm tốt lắm!'' Trong hoàng cung, Vũ Văn Ung không khỏi vỗ tay cười to, khi nghe Tôn Ninh hồi báo nói: "Tôn khanh gia, ngươi thật như Khổng Minh đương thế Việc này cũng có thể để ngươi cho làm thành! Kể từ nay, Kỳ Lạc cùng Vũ Văn Linh Ca trở mặt rồi, nàng mà giúp trẫm làm nên chuyện lớn, trẫm cũng có chút yên tâm.""Có thể vì Hoàng Thượng phân ưu, là chức trách của vi thần." Tôn Ninh cúi đầu cười một tiếng, "Hoàng Thượng, lần này có thể thành sự, cũng phải dựa vào võ sĩ cận thân của Tùy Quốc Công trợ giúp.""Tùy Quốc Công một lòng vì trẫm, trẫm đương nhiên nhớ kỹ." Vũ Văn Ung chỉ cảm thấy suy nghĩ trong lòng nhẹ nhõm, đứng lên cười, "Chỉ là, Kỳ Lạc ra Trường An, trẫm nên dùng lý do gì gọi nàng trở về giúp trẫm đây?''Tôn Ninh khom lưng cười nói: "việc này cứ giao cho vi thần, vi thần cam đoan, không quá một tháng, vi thần sẽ mang con cờ Kỳ Lạc này về Trường An.""Tốt!" Vũ Văn Ung cất tiếng cười to, "Trẫm xem ngươi như thế nào đưa nàng về bên trẫm!''''Dạ!" Tôn Ninh cười bái lui.Vũ Văn Ung nhìn theo bóng lưng Tôn Ninh, âm lãnh cười cười, đại thủ rơi xuống đầu rồng trên long ỷ, lẩm bẩm: "Long vị này của trẫm càng ngày càng ổn..."Thâm cung hoàn toàn yên tĩnh, dù cho giữa thanh thiên bạch nhật, đi bên trong cung, cũng nghe được rõ ràng cước bộ của mình.Tôn Ninh nhìn con đường thông ra bên ngoài cửa cung, trong lòng bắt đầu có tính toán mới...Đánh xe ngựa chạy vè hướng đông, không biết muốn đi đâu?Linh Ca nhớ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-kien-lan-lang/3035008/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.