11.
Bữa tiệc tối hôm đó xuất hiện nhiều hotsearch hơn tôi tưởng.
Người đại diện gọi nói tôi không cần để ý, nói lộ ra một chút cũng có chỗ tốt, nếu dư luận có tiêu cực cô ấy sẽ thay tôi theo dõi.
Sau đó cô ấy lập tức không ngừng giục tôi vào đoàn làm phim quay chụp.
Quay gần xong, trợ lí nhỏ nói tổng giám đốc Giang đến thăm ban, anh đang chờ tôi ở nhà.
Tôi nghĩ Giang Tự có chuyện gì đó nên mới đến, lập tức ra ngoài tìm anh.
Kết quả vừa đến chỗ rẽ đã bị một người nào đó kéo vào trong ngõ nhỏ.
Tôi đang định kêu lớn thì đột nhiên phát hiện mùi hương vô cùng quen thuộc.
''An An, anh rất nhớ em...''
Đường Yến Châu như phát điên mà ôm lấy tôi, giọng anh ta khàn khàn trầm thấp.
''Năm đó là lỗi của anh, anh biết sai rồi.''
''Anh biết em và tên họ Giang kia là liên hôn thương mại, giữa hai người không có tình cảm, em lại về với anh đi, được không?''
Anh ta nói rất nhanh.
Giây phút đó người tôi cứng lại.
Sau đó tôi run rẩy, bản thân tôi như chìm vào ảo giác và sự đau đớn tột độ.
Ánh mắt cũng tan ra.
Đây là kí ức mà tôi không dám đối mặt nhất.
Có cả sự yêu thương như bố thí của Đường Yến Châu.
''Muốn không? Ngoan, quỳ xuống nhặt lên.''
Anh ta là loại người như vậy nhưng bản thân anh ta lại không biết điều đó.
Mãi đến khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-khoan-yeu-duong-nao-tan-cua-ong-xa-tong-tai/2860340/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.