Không tính trên mạng, đây là lần đầu tiên Giang Tự gọi tôi như vậy.
Tôi hơi nhăn mặt, có chút không muốn qua nên đành phải nói to:
''Anh mở chốt chưa?''
Nói xong thì im lặng chờ bên trong trả lời.
Cuối cùng lại chỉ nghe được tiếng tim đập như trống của mình.
Tôi hít sâu mấy hơi, bên trong vẫn không có âm thanh nào như cũ.
''Giang Tự.''
''Giang Tự?''
Vẫn không có tiếng trả lời.
Lúc này tôi mới nhớ đến mùi rượu khi anh bước vào, tôi có chút bối rối, nhanh chóng đi vào phòng tắm.
Hơi nóng bao trùm khắp nơi, người đàn ông trong bồn tắm không nhúc nhích.
Tôi lập tức đi đến, vừa định lại gần xem Giang Tự có phải ngất xỉu rồi không.
Chỉ một giây sau đó...
Trời đất quay cuồng.
Tôi bị Giang Tự kéo vào trong bồn tắm.
Đôi mắt đen như mực của người đàn ông được bao phủ bởi một lớp hơi nước, mặt anh ửng đỏ, khóe miệng nâng lên, mang theo chút ngây thơ của thời niên thiếu và xảo trá của một người đàn ông trưởng thành.
''Bắt được em rồi.''
Tôi không có điểm tựa, chỉ có thể dựa vào Giang Tự.
Cả người tôi đỏ như tôm luộc.
''Để em ra trước...''
Giọng tôi khàn đi, nghe có chút ồm ồm.
Ai ngờ cánh tay của người đàn ông này vẫn vòng quanh eo tôi, anh trở nên cố chấp một cách lạ thường.
''Anh ta ôm được, dựa vào đâu mà anh không ôm được? Anh còn có danh phận đàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-khoan-yeu-duong-nao-tan-cua-ong-xa-tong-tai/2860334/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.