Trong văn phòng, Mạc Trình Xuyên đặt điện thoại xuống, ngước mắt lên trông thấy Đồng Lâm nhìn mình thì hỏi: "Còn chuyện gì à?"
Đồng Lâm hất cằm về phía điện thoại của hắn rồi hỏi lại: "Cậu có việc gì à?"
Mạc Trình Xuyên cười khẽ, Đồng Lâm "Ối giời" một tiếng rồi ghé sát vào hỏi: "Đang yêu?"
"Quan tâm việc riêng của tôi?"
"Cậu là tấm bảng hiệu của công ty chúng ta đấy. Cậu chỉ việc ngồi ở đây," Đồng Lâm xoa xoa mặt bàn làm việc của Mạc Trình Xuyên một cách cường điệu, "Là những phương tiện truyền thông kia sẽ tự đưa tới cửa, cuống cuồng đuổi theo tiết kiệm phí quảng cáo giúp chúng ta."
Chút ý cười trên mặt Mạc Trình Xuyên đã biến mất hoàn toàn, Đồng Lâm lập tức giơ tay đầu hàng: "Cậu nói đi, nói đi, cứ việc nói."
"Không còn chuyện gì thì phắn đi."
"Được thôi."
Đồng Lâm đứng dậy, vừa mới quay người đi thì lại nghe thấy Mạc Trình Xuyên nói: "Xoay ghế cho thẳng."
Anh ta đành phải quay lại chỉnh cho chiếc ghế mình vừa ngồi về lại trạng thái ngay ngắn ban đầu, nhìn trái nhìn phải một lúc mới hỏi Mạc Trình Xuyên: "Hoàn hảo chưa?"
Mạc Trình Xuyên liếc mắt một cái: "Biến đi."
Đồng Lâm dùng cả hai tay làm dấu "ok" rồi bước lùi từng bước ra cửa, thật cẩn thận mở cửa đi ra ngoài. Lúc sắp sửa đóng cửa lại thì không biết tại sao bỗng dừng lại, đẩy ra một khe cửa nhỏ rồi ló đầu vào: "Lau sạch cả tay nắm cửa cho cậu rồi nha." Sau đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-hop/3325590/chuong-6-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.