Khi chuông điện thoại vang lên thì Quan Đường vẫn còn đang chui trong chăn ngủ ngon lành.
Đêm hôm qua viết bản thảo hơi muộn một chút. Đối với một người làm việc tự do thì thời gian làm việc và nghỉ ngơi bị đảo lộn là chuyện như cơm bữa, nhưng có lẽ là đến tuổi rồi nên càng ngày càng không chịu được thức đêm, ngủ muộn một hôm thì sẽ đau đầu mất hai ngày.
Trước đây Quan Đường rất xem trọng tiền tài, người ngoài không biết rằng biên tập viên lén gọi anh là "Chàng Ba liều mạng", thích anh không biết bao nhiêu. Phấn đấu đến ngày hôm nay có xe, có nhà thì Quan Đường cảm thấy dường như cuộc đời đã không còn mục tiêu để theo đuổi nữa, bắt đầu chú ý đến việc duy trì sức khỏe còn sự nghiệp thì chỉ cần giữ được căn bản. May thay cũng coi như anh tích lũy được một chút danh tiếng nên cho dù trong tình trạng lười biếng thì thu nhập mỗi tháng vẫn rất đáng kể.
(*)"Chàng Ba liều mạng" ý chỉ những người dũng cảm, không sợ chết khi đánh giặc hoặc người nỗ lực hết sức mình trong công việc.
Nhưng biên tập viên thì lại không chịu nổi sự chênh lệch này, bắt đầu nghĩ mọi cách khuyên anh, cổ vũ rồi động viên anh. Nhưng bất kể khuyên nhủ thế nào thì Quan Đường cũng chỉ cần một câu để kết thúc tất cả: Anh là gay.
Gay không có áp lực phải kết hôn, càng không có áp lực nuôi dạy con cái, một người đủ ăn cả nhà không lo đói, ngày tháng thoải mái biết bao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-hop/3315618/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.